25.12.07

XUÂN NÀY TA QUYẾT




(VỌNG CỐ HƯƠNG)

BÀI XƯỚNG:

Thế sự còn trong một cõi thơ,
Bao phen hoài vọng, luận thời cơ.
Dư đồ ai cắt sâu biên giới,
Hải phận triều xô lõm bến bờ.
Một thuở chinh yên xanh tóc mộng,
Ngàn đời non nước bạc đầu mơ.
Quê hương thăm thẳm trời hoang loạn,
Sao chẳng vùng lên phất ngọn cờ.
Cao Mỵ Nhân


BÀI HỌA 1

Đất nước thanh bình...đẹp ý thơ,
Đầu năm Mậu Tý đón huyền cơ.
Lửa sôi đất Mẹ: tiêu trừ đảng,
Sóng dậy lòng dân: tức vỡ bờ.
Sông núi điêu tàn, đau tấc dạ,
Quê nhà nghiêng ngửa, tĩnh cơn mơ.
Đồng tâm xây dựng quê hương Việt,
Đứng dậy vùng lên "Dựng lại cờ"

Đứng dậy vùng lên "Dựng Lại Cờ",
Thế thời chuyển biến...tưởng như mơ.
Miền Nam cướp đoạt, đau hồn nước,
Biển Bắc dâng chia, xót cõi bờ.
(Nằm mộng rung cây, chờ sung rụng ???
Chóng sào đón gió, đợi thiên cơ ???)
Quê hương quang phục, đồng chung sức,
Đất nước thanh bình...đẹp ý thơ.

DU SƠN LÃNG TỬ

BÀI HỌA 2

Mậu Tý đầu Xuân đẹp tựa thơ
Hết cơn bĩ cực đến thời cơ.
Toàn dân nổi dậy, trừ tan đảng,
Cả nước vùng lên, phá vỡ bờ.
Trai gái kết đoàn nào phải mộng ?
Trẻ già liên hiệp phải rằng mơ ??
Nguyện cầu Quốc Tổ phù con đỏ,
Quyết chí đồng tâm đổi sắc cờ.

Quyết chí đồng tâm đổi sắc cờ
Rõ mười chính xác, phải đâu mơ ??
Sáu mươi năm lẻ không còn nước,
Ba chục xuân dư đã mất bờ.
Cộng sản bại vong vô địa táng,
Quốc gia hưng thịnh hữu thiên cơ.
Năm Châu, bốn Bể hô vang dội,
Dựng lại Cờ Vàng, đẹp tựa thơ.

24-12-2007 TRƯỜNG GIANG