18.12.07

ĐỪNG XIẾT CỔ DÂN





Tổng thống Bush tiếp chàng Minh Triết,
Căn dặn rằng đừng xiết cổ dân.
Nhân quyền, Dân chủ rất cần,
Nghìn xưa Tạo Hóa quân phân cho người.
Ghi đáy dạ, không lời tự phụ,
Sống trên đời cần đủ tự do.
Nói cười, áo ấm, cơm no,
Quyền dân, dân được tự do mọi phần.
Ông là kẻ cầm cân, nẩy mực,
10- Dân không lo, lo mất ghế ngồi.
Từ khi thay bậc, đổi ngôi,
Lùa dân lương thiện, bắt nhồi trong lao.
Giới trí thức nhảy vào nhập cuộc,
Đòi quyền dân phải được tự do.
Tự do ngôn luận hô to,
Luật rừng xưa cũ phải cho vào thùng…
Nạn tham nhũng Nam, Trung, Bắc Việt,
Dân khốn cùng chẳng biết kêu ai.
Đoạt nhà cửa, cướp đất đai,
20- Bán cho ngoại quốc tính bài đổi trao.
Hàng Giáo phẩm đạo cao, đức trọng,
Hướng dẫn người bỏ mộng tham sân.
Lấy câu lạc đạo, an bần,
Chỉ mong bá tánh trăm phần ấm no.
Công đức ấy thực to bằng núi,
Nào phải gây buồn tủi cho dân !!
Đảng ông bội nghĩa, vong ân,
Giam người chẳng kể nhân luân, cương thường.
Muốn gia nhập thị trường buôn bán,
Luật nhân quyền nhất đán thực thi.
Nếu không, xách gói ra đi,
Nước văn minh chẳng dễ gì kết thân.
Triết nghe nói tinh thần bấn loạn,
Lòng tái tê như hoạn, quá đau.
Cũng đành bào chữa đôi câu :
Nói quàng xiên, vội “cổng sau” ra về.
Rằng nước Việt chẳng hề vi phạm,
Có bắt dân nhốt khám chi đâu ?
Lâu nay phản động ngóc đầu,
Hô hào lật đổ, cùng nhau cướp quyền.
Họ lợi dụng tuyên truyền bôi nhọ,
Bắt nhốt tù hỏi có chi sai ??
Tổng thống Bush cứ thở dài,
Buồn nôn, đành phải tính bài cười lung !!
Nghe Triết nói máu sùng nổi dậy,
Chỉ muốn phang một gậy thật đau.
“Việt Nam xã nghĩa” đứng đầu,
Nói quàng xiên, rõ thật rầu bà con...
Tôi thực hết muốn còn trao đổi,

Thì nói cùng đầu gối bấy nhiêu.
Người khôn nói ít nghe nhiều,
Nói như vẹm thế là điều trẻ con.
Triết đứng dậy hết còn bắng nhắng,
Đành “cổng sau” lẳng lặng rút ngay.
Thế là Triết chết từ nay,

Nhục nào hơn cái nhục này Triết ơi !! 56

TRƯỜNG GIANG