19.12.07

MÊ MUỘI




(Gửi Ông Phó Tổng)

Ông từng bối tử cân đai,
Phải chăng xót nước vắn dài giọt châu?
Nay mới rõ tình đầu tuyệt vĩ,
Hóa ra Ông làm đĩ mười phương!!
Ông vì Tổ Quốc quê hương ?
Hay là yêu mụ Tây Dương nhiều vàng ?
Ông cũng thuộc vào hàng rất bảnh,
Cũng trăng sao lấp lánh bờ vai.
Hào hoa, phong nhã kém ai,
Tung mây lướt gió miệt mài khắp nơi.
Tính ruột ngựa buông lời lếu láo,
Lấy đầu heo nấu cháo ba xu.
Việc dân canh hẹ rối mù,
Ham xoa, phó mặc quân thù tấn công.
Khắp chiến địa máu hồng, xương trắng,
Quân Cộng Hòa ngậm đắng nuốt cay.
Sài Gòn thất thủ, ô hay!!
Nhanh chân Ông chạy sang Tây hưởng nhàn.
Bao chiến hữu thân tàn ma dại,
Sống đọa đầy khổ ải trong lao.
Bốn phương vang động thét gào,
Năm Châu xúc động lệ trào, sót xa.
Dân quằn quại nhà nhà thống khổ,
Đảng lột không còn khố để mang.
Vượt biên lớp lớp hàng hàng,
Đầy sông máu đỏ, ngập đàng trắng xương.
Tiếng gầm thét đoạn trường thống thiết,
Giọng oán hờn rên xiết, điêu linh.
Vì tai điếc mới làm thinh,
Hay Ông mắc chứng thong manh không nhìn.
Đất nước thế khó tin mà thật,
Ông mộng du ngủ gật mãi a?
Bắt tay với lũ cáo già,
Những tên đồ tể, ngỡ là hiền nhân.
Chúng là bọn vô thần đầu nậu!
Chúng là phường uống máu không tanh!
Ông vì quyền lợi, công danh?
Tới lui cùng lũ gian manh Đỗ Mười.
Nó là giống mặt người, dạ thú,
Sẵn dành phần cháo lú cho Ông.
Hôm nay dê béo, rượu nồng,
Ngày mai nó xé xác Ông lẽ thường.
Tránh xa quỷ xứ, ma vương,
Kẻo rồi nát thịt, tan xương có ngày.
Mười phương giữ một mới hay!!!! (1) 45

TRƯỜNG GIANG
GHI CHÚ : (1) Tục ngữ : Làm đĩ chín phương,
dành lại một phương để lấy chồng