19.12.07

KẺ PHÁ NGƯỜI XÂY


Trường Chinh, Lê Duẩn, Đỗ Mười,
Cũng đều dạ thú, mặt người cả thôi.
Chúng thay bậc, đổi ngôi giai đoạn,
Chó thế mèo nhàm chán đã lâu.
Chung quy vẫn lũ hoạt đầu,
Bày mưu lừa cả hoàn cầu bấy nay.
Miệng xoen xoét đổi thay kinh tế,
Lòng chứa đầy mưu kế hại dân.
Tài nguyên đất nước xa gần,
Hùa nhau phe đảng bán dần còn đâu !!
Dân lam lũ như trâu, như ngựa,
Đổ mồ hôi từng bữa thiếu ăn.
“Đảng”thì lớn nhỏ giành phần,
Túi tham vơ vét xa gần tham ô.
Ngoài miệng tụng Nam Mô chư Phật,
Mà trong lòng ních chặt dao găm.
Độc tài Đảng trị bao năm,
Đẩy dân vào chốn tối tăm đoạn trường.
Các dân tộc hùng cường tiến bộ,
Đất nước mình thống khổ triền miên.
Một bầy mặt sứa gan lim,
Tôn thờ chủ nghĩa Lê Nin lỗi thời.
Giềng mối Việt nghìn đời xóa bỏ,
Bắt toàn dân tố khổ Ông Cha.
Hô hào “giải phòng”Quốc Gia.
Mà nay tan cửa, nát nhà vì đâu?
Lũ vong bản thả câu nước đục,
Bòn rút dân còn khúc xương khô.
Đoạt Dân Chủ, cướp Tự Do,
Bắt giam Linh Mục, nhốt tù Thầy Tăng.
Tội chồng chất lá rừng khôn sánh,
Dẫu nghìn sau khôn tránh lưới giăng.
Mai đây nổi sóng đất bằng,
Gió gieo, bão gặt lẽ hằng xưa nay.
Cộng đồng Việt nắm tay đoàn kết,
Lòng chung lòng sống chết có nhau.
Đấu tranh quyết liệt năm Châu,
Lẽ thường bãi bể nương dâu rất gần.
Khi bè lũ vô thần tan rã,
Quyền của dân lại trả về dân.
Đồng hương hải ngoại xa gần,
Nhân tài vật lực góp phần chung lo.
Cùng xây dựng Tự Do, Dân Chủ,
Cùng vun bồi thói cũ lề xưa.
Vượt qua thử thách sớm trưa,
Mặc cho ngày nắng, đêm mưa không sờn.
Cùng xây dựng giang sơn gấm vóc,
Nước mạnh giàu, dân tộc hiên ngang.
Ngàn sau chói lọi sử vàng,
Việt Nam muôn thủa ngang hàng năm Châu.
Thời gian quyết chẳng còn lâu.

TRƯỜNG - GIANG.