19.12.07

NẮM CHẶT VÒNG TAY



Chớ dại dột theo phường mất gốc,
Bấy lâu nay bàn độc nhẩy lên.
Phụng thờ Các Mác, Lê Nin,
Đã chôn đạo nghĩa lại quên luân thường.
Hô giải phóng quê hương đất nước,
Giày mồ cha, đón rước bầy voi.
Hùa nhau phá nát giống nòi,
Miệng còn xoen xoét vun bồi biên cương.
Hồn Quốc Tổ Hùng Vương chứng giám,
Phá quê hương là đám Cộng nô.
Cầm đầu đảng cướp côn đồ,
Chính danh thủ phạm tên Hồ Chí Minh.
Gây tội ác tầy đình chồng chất,
Dẫu nghìn sau trời đất không tha.
Vô thần đội lốt Quốc gia,
Hủy nền Văn Hóa Ông Cha cổ truyền.
Dân kháng chiến vì quyền dân tộc,
Quyết không làm nô bộc Thực dân.
Nhân tài vật lực xa gần,
Dồn cho kháng chiến chẳng cần đắn đo.
Lũ vong bản côn đồ sấp mặt,
Đem nước nhà chia cắt làm đôi.
Đồng bào Miền Bắc khắp nơi,
Băng rừng vượt biển xa rời cố hương.
Dân thống khổ, đoạn trường nghìn nỗi,
Đảng ung dung giở thói bất nhân.
Phong trào đấu tố ngu đần.
Sông xa đỏ máu, núi gần trắng xương.
Vì giặc cộng chủ trương xích hóa,
Quyết vào Nam đánh phá khắp nơi
Dân lành máu đổ thịt rơi,
Chồng lìa vợ dại, con thời xa cha.
Thế chiến lược người ta sắp trước,
Cả Miền Nam mất nước hỡi ôi!
Tháng Tư sáng sớm ba mươi,
Đất dầy thống khổ, ngút trời đau thương !!
Dân cả nước tìm đường lánh nạn,
Quyết không cùng Cộng sản sống chung.
Vượt biên bát ngát nghìn trùng,
Mười phần chết chín não nùng xiết bao!
Ai kìm kẹp đồng bào cả nước?
Ai bày mưu tính chước hại dân?
Tài nguyên đất nước xa gần,
Hùa nhau bán sạch chẳng cần đắn đo.
Nay chúng lại bày trò đổi mới,
Lừa đồng bào, bịp khối Tự Do.
Dân đen thường bữa sắn, ngô,
Đảng thì trên dưới tha hồ túi tham
Đồng bào Việt bất phàm nơi chốn
Nối vòng tay diệt bọn Cộng nô
Đập tan huyền thoại giặc Hồ
Cùng nhau xây dựng cơ đồ Việt Nam
Rồi cả nước trân cam hạnh phúc
Khắp quê hương ca khúc tự do.
Dân giàu, nước mạnh ấm no
Nét son tô đậm trên pho Sử vàng
Chung lưng xây dựng xóm làng
Việt nam muôn thủa ngang hàng năm Châu 58

TRƯỜNG GIANG