18.12.07

BỌN VONG NÔ


(Tứ Thủ Liên Châu)

Bè lũ Cộng nô chẳng sửa mình,
Khư khư ôm lấy tượng Hồ tinh.
Gục đầu quy phục Ma Lăng Cốp,
Sấp mặt tôn sùng Xít Tạ Linh.
Cưỡng ép toàn dân thờ Các Mác,
Dọa hù cả nước cúng Lê Nin
Cha căng, chú kiết siêng van vái,
Bỏ Tổ Hùng Vương, phá Miếu Đình.

Đình Chùa hoang phế khắp xa gần,
Dẹp hết bàn thờ để chứa phân.
Tượng Phật vất nghiêng trong xó bếp
Ngai Thần lật ngược ở ngoài sân.
Thủy Hoàng chịu kém mưu vô đạo,
Ngụy Đế cam thua chước bất nhân.
Định luật gió gieo thì bão gặt,
Quyết không còn đất để dung thân.

Thân Nga vừa đấy, lại thân Tầu,
Tráo trở lừng danh nhất Á, Âu.
Ban sáng tung hô phe hiếu chiến,
Buổi chiều đả đảo nhóm diều hâu.
Liên Xô quát tháo cam quỳ gối,
Trung Quốc hăm he chịu gục đầu.
Thân phận tôi đòi không biết nhục,
Lại còn ngang ngược với năm Châu.

Năm Châu phỉ nhổ bọn vong nô,
Đầu Đảng gian manh chính “ rợ Hồ”
Văn hóa rập khuôn như Hán, Mãn,
Quốc hồn theo mẫu tựa Trung, Xô.
Độc quyền sản xuất, dân xơ xác,
Liên kết kinh doanh, nước vật vờ.
Bán sạch tài nguyên, vàng ních đẫy,
Rõ ràng Bác-Đảng lũ ma cô.

TRƯỜNG GIANG