18.12.07

ĐỒNG KHÔ HỒ CẠN.


Bốn mươi năm Thủ Chính Quyền,
Toàn là bánh vẻ tuyên truyền bịp dân.
Đồng - bào tự nguyện dấn thân,
Vùng lên đánh đuổi thực dân chạy dài.
Hùa nhau chia nước làm hai,
Đẩy dân lên đoạn đầu đài khắp nơi.
Tiếng kêu oan khuất ngút trời,
Hy sinh kháng chiến để rồi chết oan
Đảng-Đoàn phè phỡn liên hoan,
Bắt dân tù rạc lầm than, khốn cùng.
Chiến tranh phát động khắp vùng,
Tử Nam, sinh Bắc tận cùng khổ đau.
Hoàng Sa bán đứng cho Tầu,
Quên ơn Tổ Quốc mưu cầu viện binh.
Xua dân vào họa chiến chinh,
Nồi da xáo thịt tư sinh thảm sầu.
Miền Nam cưỡng chiếm chưa lâu,
Công,Thương bị đánh gục đầu khắp nơi.
Oan khiên chồng chất ngập trời,
Người thì giam giữ, gia tài tịch biên.
Bày mưu lừa gạt đổi tiền,
Nhất nguyên trao ngũ bách viên, chết người.
Quân nhân dở khóc, dở cười,
Lệnh ban ô học tập ô khơi khơi mười ngày.
Thời gian tựa áng mây bay,
Mười lăm năm lẻ không hay ngày về
Toàn dân thống khổ ê chề,
Nghìn phương xé ruột, trăm bề nạo gan.
Nhân danh Cách Mạng làm càn,
Lùa dân vào cảnh cơ hàn thảm không??
Ông mong Cách Mạng thành công,
Tiến nhanh tiến mạnh vào vòng sầu bi.
Khắp Trung, Nam, Bắc thị phi,
Sống dai như đỉa ích gì hở ông??
Bọn ông tàn phá non sông,
Trẻ già nguyền rủa Thủ Đồng đầu tiên..
Bao nhiêu của nả, bạc tiền,
Liệu ông gánh nổi tới miền Trung Xô??
Vì ông ngớ ngẩn mơ HỒ,
Ngàn sau nguyền rủa là đồ chó điên.
Triệu người bỏ nước vượt biên,,
Hồn ma đòi mạng khắp Miền quê hương.
Ông là tên đại bất lương,
Giết người, cướp của, gạt lường ác ôn.
Toàn dân thoát nạn buồn nôn,
Đồng khô Hồ cạn cùng chôn búa liềm
Ông còn sống, nhục Tô Tiên,
Toàn dân khó thoát chứng điên, bệnh khùng. !!!

TRƯỜNG - GIANG