25.4.09

THU VỚI THI NHÂN



(Kính họa bài “Thu Với Thi Nhân” của nhà thơ Trường Giang)

Bài Họa:
1/10-Vén lớp màn sương sạch cõi trần,
Lá vàng theo gió rụng ngoài sân.
Trường-Giang cảm tác hồn thơ quyện,
Lãng-Tử theo gương họa xướng vần.
Góc núi én bầy xây tổ ấm,
Chân trời mây cụm điểm hoa vân.
Giữa hồ cặp ngỗng say tình tứ,
Lấp lánh vầng dương chiếu sáng ngần.
2/10- Ánh nắng qua sương sáng nhẹ nhàng,
Chùm tia phản chiếu ửng hào quang.
Vườn hoa nhánh rũ, cây tàn úa,
Ngỏ hạnh cành rơi, lá rụng vàng.
Ven suối nai đùa mơn cỏ biếc,
Bờ ao cá lội rẽ dòng sang.
Bướm ong luyến Hạ sầu hương nhụy,
Rợp bóng cò bay cánh nối hàng
3/10- Một đàn cò trắng gợi tình thơ,
Lãng đãng chân mây nhạn ngóng chờ.
Cảnh đẹp quê nhà hồn bướm mộng,
Vườn xinh đất khách cánh hoa mơ.
Sen tàn, Hạ luyến, buồn duyên kiếp ,
Lá úa, Thu sang, lạnh bến bờ.
Rảo bước đường mòn, lòng quạnh vắng,
Thẫn thờ bóng đợi dáng ai ngơ.
4/10- Đợi bóng trăng lên gió thở dài,
Đất người mòn mỏi biết tìm ai ?
Còn chăng kỷ niệm lòng lưu luyến,
Hay giấc sầu mơ dạ nhớ hoài.
Nỗi khổ đã qua trong quá khứ,
Niềm vui hy vọng sẽ nay mai.
Công danh sự nghiệp hoàn tay trắng,
Thử thách bao nhiêu cảnh trái đời.
5/10- Trái đời nghịch cảnh, số chưa quen,
Suối lệ ngày đi đẵm mạn thuyền.
Đất khách Hạ buồn ôn nỗi nhớ,
Quê người Thu muộn cố tìm quên.
Lá tràn núi thẳm, khô dòng luyến,
Sương phủ rừng hoang, ướt cỏ mềm.
Cảnh cũ đường xưa hồn đắm mộng,
Cuộc tàn ân quả hỏi nhân duyên.
6/10- Nhân duyên trôi nổi chạnh dòng thơ,
Hoa bút ai gieo được mấy tờ.
Ước vọng tương lai vừa chớm mộng,
Niềm vui hạnh ngộ vẫn hoài mơ.
Á Âu biển cả chia trời đất,
Việt Mỹ trùng dương cách múi giờ.
Dặm khách xa nhà hồn khắc khoải,
Bao giờ sầu nhện mới giăng tơ.
7/10- Giăng tơ nối mộng sẽ về đâu?
Cơn lốc Bảy-Lăm dậy nỗi sầu.
Ray rứt quê nhà, tình cảm nặng,
Luyến lưu đất Mẹ, nghĩa ơn sâu.
Chuỗi đời thấm thoát thân mòn mỏi,
Mạng số trôi nhanh tóc bạc màu.
Gởi gió dòng thơ, câu chúc phúc,
Thiệp hồng nhung nhớ dệt từng câu.
8/10- Từng câu thi tứ, tả rừng chiều,
Nhớ buổi hoàng hôn dưới Bạc-Liêu.
Thẳng cánh cò bay, đồng ruộng mút,
Quanh co cá lội, suối sông nhiều.
Bướm diều lơ lửng hương lòng nhớ,
Tiếng sáo mơ màng điệu bước xiêu.
Bè bạn quây quần đêm lửa trại,
Bên thành giếng nước dựng căn lều.
9/10- Thảm cỏ căng lều, trải chiếu ra,
Đùa vui quên chuyện, nhớ nhung nhà.
Giờ đây hồi tưởng như còn đó,
Kỷ niệm lui về chẳng mấy xa.
Đất khách bon chen cầu hạnh phúc,
Quê người thuận thảo vọng an hòa.
Đắng cay ngàn nỗi, đời lưu xứ,
Cực khổ trăm điều cũng nếm qua.
10/10- Nếm qua mới biết chữ tình thân,
Viễn khách rời quê tưởng thoát trần.
Nhạn bỏ xứ nhà, xây tổ mới,
Con rời đất Mẹ, đổi đời tân.
Ngày về mơ được: bàn chân sắt,
Cảnh cũ nhìn xa: cặp mắt thần.
Nắng Hạ, sương Thu sầu Lãng-Tử,
Kiếp người trong cõi tạm...phù vân.

24-4-2009 DU SƠN LÃNG TỬ



17.4.09

THU VỚI THI NHÂN


H1/10- Phảng phất thu phong sạch bụi trần,
Cánh hoa lả tả rụng đầy sân.
Bên song thi sĩ đang tìm ý,
Cạnh án nhà thơ cũng lựa vần.
Mặt đất chan hòa toàn bạch tuyết,
Bầu trời lơ lửng rặt thanh vân.
Mây Hàng lờ lững bao tâm sự,
Bơi lội thiên nga sắc trắng ngần.
H2/10- Tiếng vạc kêu sương thật nhịp nhàng,
Bầu trời mờ ảo vẻ phong quang.
Trong vườn bạch cúc khoe màu trắng
Trước ngõ hoàng mai lộ sắc vàng.
Lộng lẫy bích đào bao quyến rũ,
Dịu dàng thược dược lắm cao sang.
Cò bay, mây lượn cùng chung hướng,
Lơ lửng tầng xanh chỉ một hàng.
H3/10- Ao thu lặng lẽ giục hồn thơ,
Năm vận thi nhân khỏi đợi chờ.
Bốn Bể hòa bình chung nỗi ước,
Năm Châu hạnh phúc một niềm mơ.
Đông Tây cách trở chưa cùng bến,
Nam Bắc phân ly vẫn cách bờ.
Nấu thịt nồi da con một Mẹ,
Ai người nỡ ngoảnh mặt làm ngơ ??
H4/10- Thức trắng đêm thâu mới thấy dài,
Canh trường lạnh lẽo nhớ chăng ai ?
Xa xôi Nam Bắc nhiều thương nhớ,
Cách biệt Đông Tây lắm cảm hoài.
Tuổi tác chất chồng nay gối hạc,
Cuộc đời vật lộn đã mình mai.
Dế kêu ảo não như than trách,
Tạo hóa gây chi cảnh ngược đời !
H5/10- Hồn thơ lai láng tạo thành quen,
Xướng họa hàn huyên đã một thuyền.
Xây dựng cương thường cần phải nhớ,
Vun bồi đạo lý chớ hề quên.
Ban ơn mong mỏi lòng còn cứng,
Tạo phúc đinh ninh dạ chẳng mềm.
Cứu khổ tha nhân khi hoạn nạn,
Dòng đời kết nối bởi cơ duyên.
H6/10- Mây chiều bảng lảng tạo nguồn thơ
Mặt nước trong xanh phẳng lặng tờ.
Xứ lạ tự do già vẫn ước,
Quê người hạnh phúc trẻ hằng mơ.
Nhân quyền cả nước còn đâu nữa,
Hạnh phúc toàn dân mất tới giờ.
Ngọn thỏ dần khô từ đổi chủ,
Khi nào nhện lại nhả đường tơ ??
H7/10- Cương thường, đạo lý để nơi đâu ?
Phận bạc ngày đêm chất chứa sầu.
Thống khổ cớ sao không lấp cạn,
Hận thù lại cứ mãi đào sâu.
Ba Giềng thịnh trị khi thay sắc,
Năm Mối nghiêm minh lúc đổi màu.
Cầu nguyện bốn phương chung một mối,
Ngày đêm Hàn Luật nối từng câu…
H8/10- Nỗi lòng hoài cảm lúc ban chiều,
Quặn thắt lòng đau cảnh tịch liêu.
Thống khổ thân già không bớt chút,
Bi thương phận trẻ lại thêm nhiều
Vài manh áo mỏng vai sờn rách,
Một túp nhà tranh vách đã xiêu.
Ước nguyện quê hương mau đổi sắc,
Năm gian lợp ngói để thay lều.
H9/10- Chính sử Lê Trần sẽ mở ra,
Ba giềng, năm mối đến từng nhà.
Anh em trọng nghĩa càng gần gũi,
Bè bạn khinh tài chẳng cách xa.
Trai gái thân thương cầu chữ thuận,
Trẻ già quý mến nguyện câu hòa.
Yêu nhau củ ấu nên tròn trịa,
Gian khổ trăm nghìn cũng vượt qua.
H10/10- Thương yêu lời nhắn gửi người thân,
Cầu nguyện cho nhau dứt nợ trần.
Trai gái văn minh không thủ cựu,
Trẻ già hủ lậu đã canh tân.
Đường Thi năm vận như mưa lũ,
Hàn Luật tám câu tựa sóng thần.
Giòng giống Tiên Long con cháu nhớ,
Viêm Bang muôn thuở, đóa hồng vân…
SJ 21-2-2009 TRƯỜNG GIANG