19.12.07

HỢP LỰC

Nào các giới đồng hương nước Việt,
Nắm tay nhau đoàn kết một lòng.
Chúng ta giòng giống Tiên Long
Phải làm rạng rỡ con Rồng, cháu Tiên.
Kể từ buổi vượt biên tị nạn,
Khắp nẻo đường trăm vạn hiểm nguy
Biết bao thống khổ, lâm ly
Chết vì giặc biển hoặc vì phong ba.
Chồng mất vợ, con xa cha mẹ
Anh chôn em, cháu bé chôn ông.
Tiếng gào thét dậy Biển Đông,
Mịt mù oán khí, chất chồng đau thương.
Kể sao hết đoạn trường, thống thiết
Nỗi đau này oan nghiệt vì đâu?
Mở lời cáo giác năm Châu,
Cộng nô gieo thảm, rắc sầu khắp nơi.
Nay ta đã ơn Trời yên chỗ,
Hết lo điều giậu đổ, bìm leo
Từ nay dứt mọi hiểm nghèo,
Một nhà đoàn tụ sớm chiều có nhau
Đã chia xẻ mớ rau con cá,
Tình thân thương vàng đá chẳng lay.
Đồng hương hải ngoại Đông Tây,
Thành công mọi mặt đến say lòng người
Nay quốc nội ngút trời thống khổ
Kiếm nhân quyền đơm đó ngọn tre.
Tự do, hạnh phúc thảm thê,
Nước nghèo bởi một lũ hề múa may.
Dân đói rách bấy chầy hốc hác,
Suốt ngày đêm tụng Mác, Lê Nin
Toàn dân đã mất niềm tin,
Bó tay sao chịu trăm nghìn tai ương?
Nào Hải ngoại đồng hương các giới,
Nắm tay nhau còn đợi gì đây?
Hãy nhìn bó đũa trăm cây,
Hỏi ai bẻ gẫy bó này được không?
Triệu khối óc một lòng đoàn kết
Sức dời non lấp hết Biển Đông
Nhân quyền chết với non sông,
Vì dân, ta phải dốc lòng cứu nguy.
Nếu ta vẫn phân ly, riêng rẽ,
Thì Cộng nô dễ chẻ chúng ta.
Kết đoàn Hưng Đạo xông pha,
Diệt Nguyên Mông, sử chói loa nghìn sau.
Quyết tâm hợp lực cùng nhau,
Biển Đông tát cạn rồi sau vá trời
Rất mong. Mong lắm ai ơi!!

TRƯỜNG GIANG