15.12.07

TÌNH VỢ NGHĨA CHỒNG

(Tặng những cặp vợ chồng trẻ tuổi)
Xưa nay trong đạo vợ chồng,
Phải nên cư xử trong vòng lễ nghi.
Chồng là bậc nam nhi chi lượng (1)
Nên tỏ lòng khoan nhượng (2) trước sau.
Khôn ngoan suy nghĩ thật sâu,
Chớ lời nặng nhẹ để sau người cười.
Phải xử sự ra người tao nhã (3)
Nghĩa vợ chồng cao cả lắm thay.
Nói lời dịu ngọt mới hay,
Bàng quan ai kẻ chê bai được mình.
Cần khu xử thấu tình, đạt lý (4)
Lời đã buông, ngựa Ký (5) khó theo.
Đông Tây kim cổ sớm chiều,
Vợ chồng thuận thảo, gương treo nghĩa tình.
Vợ nội tướng (6) như bình có nắp,
Liệu bao cơm, mắm gắp bấy nhiêu. (7)
Tiền nong tính toán chi tiêu,
Phải nên tằn tiện là điều nhập tâm.
Dạy con gái cài trâm, vấn tóc,
Khuyên con trai gắng học sớm trưa.
Vợ hiền nhớ chữ dạ thưa,
Gia quy (8) phép tắc há thừa được sao ?
Chồng ví phỏng ồn ào lớn tiếng,
Vợ khiêm nhường kín miệng như bưng.
Luôn luôn tay bắt mặt mừng,
Sớm không hờn dỗi, chiều đừng cãi nhau.
Chờ tới lúc canh thâu vắng vẻ,
Mới dùng lời thỏ thẻ bên tai :
“Rằng em dù có đơn sai,
Xin anh thông cảm, gác ngoài bụi tre”.
Dẫu nóng giận còn đè tự ái,
Chồng lẽ nào phải trái không suy.
Đáy lòng ghi nhớ thị uy,
Là gây xáo trộn, lấy chi đo lường...
Vợ nhẫn nhịn, chồng thường quý nể,
Chồng khiêm nhường, vợ sẽ suy tôn.
Phải nên nghĩ tới các con,
Tuổi thơ giấy trắng tâm hồn son tô.
Chồng thương vợ tiền bồ khôn đổi,
Vợ yêu chồng vàng khối khó ngang.
Sớm khuya ríu rít thiếp chàng,
Tình yêu thương, quý hơn vàng nghìn cân.
Phải nhớ chữ an bần lạc đạo (9)
Đừng quên câu gia giáo chi nghiêm (10)
Xưa nay nhĩ mục quan chiêm (11)
Tình chồng, nghĩa vợ chớ xem là thường.
Gắng mà tạo sự yêu thương,
Để cho thiên hạ noi gương chung tình.
Chữ rằng “Đức tự duy hinh” (12) 49
13/8/1997 TRƯỜNG GIANG

GHI CHÚ :(Chỉ dành cho giới trẻ, sinh trưởng tại nước ngoài)
1) Người đàn ông có độ lượng, không hẹp hòi cố chấp.
(2) Biết tha thứ, nhường nhịn.
(3) Nhã nhặn, dịu dàng lịch sự.
(4) Cư xử hợp tình, hơp lý không thiên vị, chê trách được.
(5) Một giống ngựa quý ở đất Ký nước Tàu, mỗi ngày đi hàng nghìn
dặm. Ý nói lời nói của người có đức độ là lời nói đúng không sai quấy.
(6) Người Tàu coi vợ như vị tướng chỉ huy mọi việc trong gia đình.
(7) Một gia đình chỉ cần bốn muỗng mắm cho
một bữa ăn thì không nên rót quá số lượng đó,ăn thừa, đổ đi, phí của.
(8) Lề lối quy định trong gia đình.
(9) Dù nghèo tiền nhưng cư xử phải đạo làm người cũng vẫn vui vẻ.
(10) Sự dạy dỗ nghiêm nghị trong nhà.
(11) Con mắt, cái tai của người khác nhìn vào hành động tốt, xấu của mình mà phê phán.
(12) Đức độ tự nó tỏa ra mùi thơm. Ý nói một người làm việc tốt thì mọi người xung quanh đều biết, không cần khoe khoang với ai