21.12.09

14.12.09

THƯỢNG ĐÀI


1/4 - Võ thuật nào riêng trẻ với già,
Thiếu Lâm siêng tập, sức tăng gia.
Đoản côn (1) vào trận nghiêng xà bếp,
Trường kiếm (2) ra chiêu đổ cột nhà.
Song cước (3) phá thành, thù khó giữ,
Túy quyền (4) trấn ải, địch khôn qua.
Ước mong sớm tối còn sung sức,
Thì việc thượng đài đấu thả ga.

2/4 - Thả ga giao đấu võ Kung Fu,
Nhất quyết không lui, mặc dọa hù.
Mười tám bộ môn (5) đều thấu đáo,
Ba mươi sáu chước (6) thẩy trơn tru.
Thượng đài thiết tỏa (7) vây quân địch,
Nhập trận song phi (8), hãm kẻ thù.
Kính thỉnh anh thư cùng tuấn kiệt,
Thử chơi cho biết lẽ cương nhu...

3/4 - Nhu vẫn xưa nay dễ thắng cương,
Đó là luật tắc chớ coi thường.
Ra chiêu thám hiểm, không mang họa,
Vào trận dò la, khó bị thương.
Giỏi kế tấn công, thù bái phục,
Thạo mưu vây hãm, địch quy hàng.
Đối phương nếu bị ta truy kích,
Quần thảo tha hồ đánh dọc ngang.

4/4 - Ngang ngửa thi đua trận cuối cùng,
Đôi bên dàn trận nhập lôi cung.
Đường côn bí quyết, danh vang động,
Thế kiếm truyền gia, tiếng lẫy lừng.
Hùng hổ tấn công là thất bại,
Ôn tồn cầm cự mới thành công.
Nhanh không thành quả là nhanh đoảng,
Chậm chắc ai ơi, phải để lòng...

CANADA, 6/8/2003 TRƯỜNG GIANG

GHI CHÚ : chỉ dành riêng cho giới trẻ mà thôi

1-ĐOẢN CÔN : Gậy ngắn. Phần gốc cây tre đực, dài chừng 1,50 mét. Cũng có khi làm bằng sắt.
2- TRƯỜNG KIẾM :Thanh kiếm dài
3- SONG CƯỚC : Hai chân
4- TÚY QUYỀN : Môn quyền mà khi đánh, người võ sĩ thường giang hai tay ra, lảo đảo như người say rượu. Môn võ này rất lợi hại
5-MƯỜI TÁM BỘ MÔN : Mười tám loại võ thuật khác nhau trong ngành võ (Thập bát ban võ nghệ)
6-BA MƯƠI SÁU CHƯỚC : Ba mươi sáu cách thức đối phó với địch thủ. Khi biết mình không thể thắng được hoặc sắp bị thua thì rút lui (Tam thập lục kế, tẩu vi thượng sách)
7-THƯỢNG ĐÀI THIẾT TỎA :Khi lên võ đài, dùng hai chân khóa chặt lấy thân hình địch thủ quật cho ngã xuống.
8-NHẬP TRẬN SONG PHI :Khi vào trận đấu, dùng hai chân cùng đá một lượt vào người đối thủ

BÀI HỌA 1
VĂN ÔN VÕ LUYỆN
(Của Đông Thiên Triết)
1- Cứu quốc, vệ dân, đâu kể già,
Gái trai đồng loạt phải tham gia.
Văn ôn nhuần nhuyễn; An bờ cõi,
Võ luyện tinh thông; Giữ nước nhà.
Bút pháp truy hồn xông trận tuyến,
Cước quyền đoạt mệnh dẹp can qua.
Cho hay văn võ cùng điêu luyện,
Tỉ thí thượng đài cứ nhấn ga.

2-Nhấn ga thi thố ngón Kung Fu,
Phải tấn công ngay, địch bị hù.
Nhị Thập Bát Quyền thông hiểm huyệt,
Liên Hoàn Song Cước thạo trơn tru.
Oai linh đoản kiếm phơ đầu giặc,
Vun vút trường đao đứt cổ thù.
Hào kiệt bốn phương ai muốn thử,
Võ cương hay bút pháp ôn nhu?

3-Bút pháp ôn nhu dễ thắng cương!
Đường Thi “Bằng Trắc” chớ khinh thường.
Thất Ngôn sai luật thì mang họa,
Bát Cú trật niêm cũng trúng thương.
Nhị Tứ Lục; Chiêu hồi giặc loạn,
Nhất Tam Ngũ; Giải giới quân hàng.
Thơ như sắt thép muôn lằn đạn,
Dập xác quân thù chết ngổn ngang.

4- Giặc chết ngổn ngang ở nẽo cùng,
Cước quyền, bút thép thế đao cung.
Thiếu Lâm Tâm Pháp xưa vang dội,
Đường Luật Phú Thi đã lẫy lừng.
Chỉ nửa đường gươm làm thí điểm,
Cùng hai câu đối để thi công.
Như muôn binh mã xông pha trận.
Bảo Quốc An Dân, thỏa vạn lòng.
San Jose, Nov 6/2003
Đông Thiên Triết
******************************************************************************

BÀI HỌA 2
THƯƠNG VỢ

1- Lúc trẻ à ơi, đến lúc già,
Nhớ ra mụ vợ gái già gia.
Dù không đài các, không tông phái,
Cũng thể trâm anh vẫn giống nhà.
Xuân sắc, xuân thì sao để lỡ,
Tình xuân hơ hớ nỡ cho qua !?
Họa thơ, quên vợ lòng thêm hận,
Còn sức, còn gân cứ xả ga !

Hoàng Ngọc Văn
*****************************


BÀI HOA 3

1- Võ nghệ nào ai luận trẻ già,
Thượng đài đủ sức cứ tham gia.
Quần hùng dự thí, dân toàn nước,
Khán giả tham quan, khách mọi nhà.
Kìa gã quần xanh đang lấn tới,
Này anh áo đỏ chợt luồn qua.
Chưa phân thắng bại dù nhiều hiệp,
Công thủ dường chưa nhấn lút ga.

2- Lút ga mới biết rõ công phu,
Chẳng sợ hư chiêu, chẳng sợ hù.
Song cước liên hòan công tới tấp,
Độc chiêu cầm nã múa trơn tru.
Tinh thần thượng võ so cao thấp,
Quyền cước giao lưu chẳng hận thù.
Thắng bại lẽ thường không chấp nhất,
Cương mà háo thắng sẽ thu nhu.

3- Nhu vẫn dễ dàng khắc phục cương,,
Vì không khinh địch, chẳng xem thường.
Cành mềm gió lướt không hề gẫy,
Nhánh cứng giông đùa dễ thọ thương.
Đao kiếm không hay mau rã đám,
Côn quyền nếu dở chóng tan hàng.
Kìa bao khán giả đang quan sát,
Tỉ thí mong rằng chớ nghỉ ngang.

4- Ngang tài, ngang sức đấu nhau cùng,
Đao kiếm, côn quyên, xạ tiễn cung.
Kẻ thắng tiến thân danh sẽ nức,
Người thua an phận tánh thôi lừng.
Tài còn thua bạn nên phòng thủ,
Sức chửa hơn người chớ tấn công.
Tri kỷ, tri nhân không mắc họa,
Khiêm nhường tánh ấy nhớ răn lòng.

7-011-02003 TỪ PHONG
**********************************

From: YDanNews@aol.com Add to Address Book
Date: Wed, 3 Dec 2003 22:45:05 EST
Subject: Fwd: Goi Y DAN
To: truonggiang3990@yahoo.com
Gởi ông Trường Giang thơ của độc giả Y Dân
Bình
************************************


THƠ ĐỘC GIẢ
From: YDanNews@aol.com Add to Address Book
Date: Wed, 3 Dec 2003 22:45:05 EST
Subject: Fwd: Goi Y DAN
To: truonggiang3990@yahoo.com
Goi ong Truong Giang tho cua doc gia Y Dan
Binh

Forwarded Message [ Save to my Yahoo! Briefcase | Download File ]
Date: Wed, 3 Dec 2003 02:35:13 -0800 (PST)
From: "Phuongba tran"
Subject: Goi Y DAN
To: ydannews@aol.com
CC: tranphuongba@yahoo.com
HTML Attachment [ Scan and Download | Scan and Save to my Yahoo! Briefcase ]

Kính gởi ông chủ nhiệm báo Ý Dân
Tôi là một đọc giả của quý báo, Hôm nay đang ngồi trên Net, bà xã đi chợ Senter Food về mang cuốn báo Ý Dân đưa cho tôi xem, đang trên Net nhưng cũng vừa đọc báo của quý vị, đọc thấy ba bài thơ Xướng Họa của ba thi sĩ rất hay, đọc nghe đã quá, nên viết vài hàng gởi đến quý báo khen tặng mà thôi, vì tôi là người mê thơ Đường Luật lắm.
Thân chào quý báo
TranphuongBa
************************************************************************************
SÓNG THẦN CUỒNG NỘ

12 BÀI XƯỚNG

X1/12- Phá nước tan hoang lũ mặt dày,
Lập phe, kết đảng chúng ra tay.
Máu hồng thủa trước chưa khơi cạn,
Xương trắng ngày nay lại chất đầy.
Tâm sự giãi bày không bớt đắng,
Nỗi lòng thổ lộ vẫn thêm cay.
Quê hương xơ xác vì chuyên chính,
Cả nước thay trâu phải kéo cầy.

X2/12- Cầy bừa sớm tối quá chua cay,
Vùi dập quê hương dưới vũng lầy.
Kẻ ở gian nan khôn cất bước,
Người đi thanh thản dễ tung bay.
Quê hương thống khổ vì gông xích,
Dân tộc đau thương bởi đọa đầy.
Huyền diệu thiên cơ đà tính trước
Tàn canh quyết hẳn có ban ngày

X3/12- Ngày đi nào tưởng có hôm nay,
Gia đạo yên vui hết kéo cầy.
Trách lũ độc tài chưa thức tỉnh,
Oán phường chuyên chính vẫn mê say.
Tham quyền đành dạ gươm đâm bạn,
Trục lợi cam tâm súng bắn thầy.
Hào kiệt bốn phương đều múa kiếm,
Diệt trừ giặc Cộng, họa khôn lây.

X4/12- Lây bệnh tham ô lũ mặt dày,
Hùa nhau cướp cạn chẳng nương tay,
Không màng đất nước đang xơ xác,
Chi xá quê hương mãi đọa đầy.
Đã tạo hận thù tràn ngập đất,
Lại gây thống khổ ngút ngàn mây.
Đồng bào cả nước lòng sôi sục
Chôn chặt ma vương cả một bầy










X5/12- Bầy thú hai chân lại giả ngây,
Thay đen, đổi trắng khó ai tầy.
Lấp toàn dân tộc trên đồi cạn,
Chôn cả quê hương dưới vũng lầy.
Chuyên chính mù lòa, đâm kẻ yếu,
Độc tài đui chột, chém người ngay.
Tấm gương NGỤY ĐẾ soi kim cổ,
Giặc Cộng tan hoang quyết tới ngày.

X6/12- Ngày tháng toàn dân chịu đọa đầy,
Tiếng gầm vang động ngút tầng mây.
Vượt biên, tựa thú rừng lìa ổ,
Tị nạn, như chim núi lạc bầy.
Xót nước, gái trai chung khối óc,
Thương nòi, già trẻ góp bàn tay.
Cộng nô phải chết, dân an lạc,
Lấp hết oan khiên đất nước này.

X7/12- Này chiêu quỷ quyệt gớm ghê thay
Già trẻ lao nô với chiếc cầy.
Quay quắt khác chi mèo giấu phẩn,
Lọc lừa giống hệt khỉ leo cây.
Toàn dân mắc họa, lòi đôi mắt,
Cả nước hàm oan, trắng cặp tay.
Vì Đảng quê hương bươm xác pháo,
Sắn khoai tiêu chuẩn khiến thân gầy.

X8/12- Gầy nhom không gạo lấy gì thay,
Ai phá giang sơn, đất nước này?
Tử sĩ chập chờn đòi mạng sống,
Cô hồn lãng đãng réo đàn chay.
Máu hồng oan nghiệt rồi thôi chảy,
Cờ đỏ tanh nồng phải dứt bay.
Giặc Cộng ngút ngàn gây tội ác,
Tan thây quyết hẳn chẳng bao ngày !












X9/12- Ngày bỏ quê hương đến ở đây,
Trăm nghìn bỡ ngỡ tính từng ngày.
Thương trường khắp chốn đều thành lập,
Văn hóa nơi nơi thẩy đắp xây.
Hãnh diện người Nam tài chẳng cạn,
Vẻ vang dân Việt trí còn đầy.
Công thành, danh toại nhờ ơn Mẹ,
Giữ đạo cương thường, tính thẳng ngay.

X10/12- Ngay khi giặc Cộng đã tan bầy,
Chuyển nghiệp luân hồi phải trả vay.
Kẻ ác đương nhiên quyền phải dứt,
Người hiền cương quyết lợi không giây.
Quê hương buổi trước đầy oan khuất,
Đất nước bây giờ hết đắng cay.
Trí tuệ năm Châu về kiến quốc,
Dựng nền Nhân Bản nước Nam này.

X11/12 - Này người võ giỏi, kẻ văn hay,
Giải cứu quê-hương dứt đọa đầy.
Hưng Đạo bình Nguyên bằng khối óc,
Quang Trung diệt Mãn với bàn tay.
Noi gương Tổ Phụ không quên gốc,
Theo dấu Tiền Nhân chẳng lạc bầy.
Nước mạnh, dân giàu vang bốn cõi,
Nghìn sau chói lọi sử còn đây.

X12/12- Đây nền đạo lý chẳng lung lay,
Làm đẹp giang sơn, xã tắc này.
Nước cũ reo mừng qua vận rủi,
Quê xưa hoan hỉ đến thời may.
Gian tà cuốn gói co giò chạy,
Chính nghĩa lên đường chắp cánh bay.
Bốn Bể, năm Châu đều khét tiếng
Việt Nam Nhân Bản rõ ban ngày.

+ Ngày mừng vận nước gặp Rồng Mây,
Chôn chặt Cộng nô dưới vũng lầy.
Xây dựng Nhân Quyền con nối nghiệp,
Lưu truyền vạn cổ tự hôm nay.

TRƯỜNG GIANG












12 BÀI HỌA

H1/12- Một phường mặt dạn lại mày dày,
Khủng bố dân lành chẳng gớm tay.
Phá nước tội kia chồng mãi nặng
Hại dân lỗi nọ chất thêm đày.
Cơm ăn lửng bụng buồn chua chát !
Áo mặc sờn vai tủi đắng cay !
Cộng sản đang đày dân tộc Việt,
Toàn dân sống tựa kiếp trâu cày.

H2/12- Cầy sâu, cuốc bẫm nghĩ mà cay,
Dãi nắng, dầm mưa chốn ruộng lầy.
Cũng bởi vụng suy cam khổ lụy,
Ví mà giỏi tính đã cao bay.
Lọt ra hải ngoại tâm tư nhẹ,
Kẹt lại quê hương uẩn ức đầy.
Đồng cạn, hồ khô theo sấm trạng,
Hẳn là đêm hết, sắp qua ngày.

H3/12- Ngày kia sẽ khác với ngày nay,
Người ở thôn quê, nghiệp cấy cầy.
Chính phủ thuế thu không bóc lột,
Nông dân cầy cấy sẽ hăng say.
Nhà nhà vui vẻ tình thôn xóm,
Chốn chốn hân hoan nghĩa tớ thầy.
Cộng hết lòng dân vui mở hội,
Phục hồi phong hóa tiếng thơm lây.

H4/12- Lây thơm cả lũ mặt mo dày,
Khi chúng ăn năn chịu bó tay.
Luật nước khoan dung tha tội lỗi
Lòng dân hỉ xả miễn tù đầy
Ta đem thù hận chôn lòng đất,
Ta lấy tình thương trải tận mây.
Nghĩ lại cùng chung dòng máu Việt,
Tha cho bọn chúng lúc tan bầy.












H5/12- Bầy người dạ thú, giả làm ngây,
Ác độc Sa tăng khó sánh tầy
Kẻ quá tham lam “rồi mắc cạn”
Lũ luôn hám hố “sẽ sa lầy”
Cường quyền đàn áp người cô thế,
Cộng đảng thanh trừng kẻ thẳng ngay.
Áp bức, dân cùng thì tắc biến,
Nhân dân trỗi dậy chỉ chờ ngày.

H6/12- Ngày mà lửa hận đã dâng đầy,
Uất khí ùn ùn kéo tựa mây.
Chồn mẹ, chồn con lìa khỏi ổ,
Cáo già, cáo trẻ phải xa bầy.
Toàn dân chống Cộng, chung tài sức,
Cả nước trừ gian nối tiếp tay.
Cộng phải đầu hàng, dân phải thắng
Ta xây dựng lại nước non này.

H7/12- Này đây đất nước mạnh giàu thay !
Dân khỏi làm trâu để kéo cầy.
Độc lập hòa bình hoa kết trái,
Tự do hạnh phúc lá xanh cây.
Chung lưng đấu cật, nhiều tai mắt,
Sát cánh kề vai, lắm cánh tay.
Dựng lại quê hương không Cộng sản,
Qua thời khoai sắn, khỏi thân gầy.

H8/12- Gầy vì đói khát nhục nhằn thay,
Cộng đẩy nhân dân đến nỗi này.
Dưa muối quanh năm không ngã mặn,
Cháo rau suốt tháng khỏi ăn chay.
Má hồng răng trắng phen này chống,
Cờ đỏ sao vàng, sẽ hết bay.
Chế độ độc tài ta đập nát,
Qua đêm ắt hẳn tới ban ngày















H9/12- Ngày cả toàn dân khắp đó đây,
Cùng nhau chờ đợi đã bao ngày.
Giang sơn đổ nát cùng tu tạo,
Đất nước điêu tàn chung dựng xây.
Kỹ thuật văn minh người chẳng thiếu,
Thương trường kinh nghiệm sách còn đầy.
Bao nhiêu chất xám về quang phục,
Dân sẽ sang giàu, nước mạnh ngay.

H10/12-Ngay lúc ta xem Cộng lạc bầy,
Nghiệp căn phải trả, bởi vì vay.
Gieo nhân, thiện, ác đo bằng phút,
Gặt quả vui, buồn tính độ giây.
Muốn ngọt trồng cam thì hưởng ngọt,
Ưa cay trồng ớt sẽ ăn cay.
Lưới trời lồng lộng mà không lọt,
Ta hãy nhìn xem vận hội này.

H11/12-Này thời quốc nhục có ai hay,
Hơn sáu mươi năm thống hận đầy.
Kẻ sĩ u mê nên nhẹ dạ,
Người hùng khiếp nhược mới khoanh tay.
Con Hồng, cháu Lạc quên nguồn gốc,
Giống Mác, nòi Mao kéo cả bầy.
Đẩy cả giống nòi vào vực thẳm,
Oan hồn than khóc vẳng đâu đây.

H12/12-Đây kiếp dân cùng sống lắt lay,
Hỏi ai tàn phá nước non này ?
TẤT THÀNH cướp nước dân thêm rủi
ÁI QUỐC tranh quyền nước chẳng may.
Mỹ tục, thuần phong theo gió cuốn,
Cương thường, đạo lý cũng cao bay.
Cậy nhờ Quốc Tổ linh thiêng giúp,
Quang phục Quê Hương đã đến ngày.

20102000 TỪ PHONG


DA DANG TRONG KBC SO XUAN GIAP THAN 2004

13.12.09

NGÀN DẶM NHỚ HÀ QUÂN
BÀI XƯỚNG
1/4- Vạn dặm xa xôi nhớ Cụ Hà,
Suốt đời gắn bó với thi ca.
Nhập gia tùy tục dường châu báu,
Xuất khẩu thành chương tựa ngọc ngà.
Khí tiết theo chân Trần Quốc Tuấn,
Can trường nối gót Lý Đông A.
An bần lạc đạo lòng son sắt,
Gương sáng nghìn sau lượng hải hà...
2/4- Hà Thượng, Người Thơ của Xứ Thanh,
Lời ra ngọt lịm tựa cam sành.
Ngựa Hồ trung nghĩa luôn tìm gốc,
Chim Việt khôn ngoan mãi lựa cành.
Quý chữ an bần, không hám lợi,
Yêu câu lạc đạo, chẳng cần danh.
Văn chương để lại nghìn sau đọc,
Gia bảo nho phong khéo để dành !!
3/4- Dành cho hậu thế vạn bài thơ,
Thừa kế nâng niu chớ hững hờ.
Kỹ thuật văn minh luôn quý trọng,
Văn chương trác tuyệt chẳng thờ ơ.
Nhớ câu hiếu thuận là khôn khéo,
Quên chữ nhân luân ấy dại khờ.
Giữ mãi khuôn vàng cùng thước ngọc,
Đáy lòng ghi tạc há làm ngơ !!
4/4- Làm ngơ coi nhẹ nghiệp văn chương,
Xoay xở bao nhiêu cũng lạc đường.
Quý chữ cương thường như giá ngọc,
Trọng câu đạo lý tựa khung gương.
Thương dân diệt bạo, không hai ngả,
Yêu nước trừ gian, cả mọi phương.
Hổ chết để da, người để tiếng,
Hà Quân khí tiết hựu lăng sương...

CANADA, 11/6/2004
TRƯỜNG GIANG

BÀI HỌA

1/4- Đặng Quân muôn dặm gửi cho Hà,
Xướng họa duyên vì mấy khúc ca.
Áo rộng mùa hè : làn gió mát (1)
Non cao đêm vắng : ánh trăng ngà.
Mình già, bạn cũng già rồi nhỉ,
Thơ khoái ta còn khoái thế a ?
Nhớ những ngày xưa đầy tủi nhục,
Lòng riêng vẫn hẹn với sơn hà...
2/4- Sơn hà gấm vóc nét thanh thanh,
Thơ luật huynh ông thật đã sành.
Bạn bốn phương chờ chân thiện mỹ,
Đường muôn nẻo đón lá hoa cành.
Vào đời nếu đã không vì lợi,
Cứu nước cần gì biết đến danh ?
Bác nhắc lẽ nào tôi chẳng đáp,
Thì giờ chẳng rỗi cũng xin dành.
3/4- Dành câu thân ái gửi vào thơ,
Trời nóng đêm trăng cửa khép hờ.
Sân trước lá phong rơi xáo xác,
Nhà bên tiếng trẻ khóc u ơ.
Buồn cười tay trắng mình còn dại,
Thương quá đầu xanh tuổi lúc khờ.
Dâu bể dễ làm ai nản chí,
Bưng tai, lấp mắt sống ngu ngơ ?
4/4- Ngu ngơ sách đọc một vài chương,
Chính nghĩa ta duy chỉ một đường.
Phúc đức đã cầu vun lấy gốc,
Hiếu trung sao nỡ để lòa gương ?
Tinh hoa góp lại từ trăm hướng,
Thành tích trưng ra khắp bốn phương
Mừng vẫn còn nhau sau hoạn nạn,
Mái đầu tuy bạc trắng như sương.
San Jose, 26/6/2004
HÀ THƯƠNG NHÂN
(1) Lấy ý trong một đoạn đối thoại giữa Khổng Tửvà học trò là Tăng Điểm

3.8.09

THU VỚI THI NHÂN


10 BÀI XƯỚNG

X1/10- Bâng khuâng cánh úa bủa phong trần,
Lác đác cành khô đọng trước sân.
Mỗi độ Thu sang, khơi ấm vận,
Bao mùa sương rắc, rộn tươi vần.
Thềm văn cao hứng phô hương sắc,
Vườn hạnh mơ màng ngắm nguyệt vân.
Thu với thi nhân âu có hẹn,
Tình thơ trang trọng, trắng trong ngần.
X2/10-Ngần ngại chi đâu, ý nhẹ nhàng,
Mây xanh, gió lặng vẻ phong quang.
Chiều hôm nắng quái chan mai tím,
Sáng sớm ngâu giăng phủ cúc vàng.
Ai dạo cung cầm, tâm liễu rủ,
Tôi còn kết vận, ý hoa sang.
Hạt mưa mong kết lên vòng ngọc,
Trang điểm hương thu đượm thắm hàng.
X3/10- Hàng gấm xinh dòng quyện áng thơ
Tháng năm hiu hắt dắt mong chờ.
Câu tình hòa hợp đơm ao ước,
Chữ nghĩa tương đồng khuấy mộng mơ.
Thuở ấy xa xưa chừa một bến,
Giờ đâychốn mới cách đôi bờ.
Tâm tư lắng đọng dòng thương nhớ,
Sợi rối tơ vò, bó ngẩn ngơ !
X4/10- Ngơ ngẩn trường canh, cảnh vắn dài,
Não lòng thi khách nhớ chăng ai ?
Thơ in mực thắm khơi duyên cảm,
Mộng nối trang hoa quyện ý hoài.
Mỗi độ trang treo sầu cánh hạc,
Khi mùa lá đổ xót cánh mai.
Đêm khuya trăn trở nghe mành động,
Giọt buốt tim côi, thấm mạch đời !
X5/10- Mạch đời xa lạ đã nên quen,
Dệt vận tâm chung một chuyến thuyền.
Món nợ văn chương nào đã trả,
Còn vay thi phú dễ gì quên.
Xuân chưa tròn mộng, phai môi mọng,
Thu ấm tràn mơ trở tóc mềm.
Nghĩa bạn tình thơ chờ thắm thiết
Ngày dài ước nguyện khách nên duyên.
X6/10- Nên duyên truyền cảm dệt vào thơ,
Vận ý tương thông, mực thấm tờ.
Tâm hướng trời Nam đan nỗi ước,
Hồn mong nước Việt triết nguồn mơ
Túi càn khôn mở chờ sang chuyến,
Hội vũ trụ quay dậy tới giờ.
Tươi vận Hàn thi khơi ngọn thỏ,
Ngỏ dòng nghiên bút rút đường tơ.
X7/10- Đường tơ Văn hiến tiến về đâu ?
Liễu ám hoa minh dính lệ sầu.
Cố quốc ? non sông tình khó dứt,
Thi nhân ? giấy mực nghĩa nhuần sâu.
Non cao nương náu vần trang trải,
Rừng rậm ẩn cư, ý nhiệm mầu.
Xướng họa chung vui niềm mặc khách,
Tách sầu khơi nhớ, mở muôn câu.
X8/10- Câu, tứ tràn lan lúc ngả chiều,
Trúc vàng ngọn héo, bến cô liêu.
Nhớ hoa vườn ấy sao mong quá,
Thương trúc cành kia, lại nhớ nhiều.
Ngõ vắng vầng trăng, cơn lạnh đến
Nhà khô mái lá, bóng tà xiêu.
Nắng mưa bao bận khôn phai sắc,
Nhắc mảnh nhân sinh, thấm túp lều.
X9/10- Lều ấm dòng mơ đã mở ra,
Bước trên xứ lạ nhớ nhung nhà,
Quê hương ? biển lặng đau lòng cách,
Xứ sở ? mây mờ xót dạ xa !
Ngàn dặm mông lung hồn quặn thắt,
Một phương thăm thẳm lệ chan hòa.
Vầng trăng nay khuyết mai tròn lại,
Ủ phiến tâm thành, ước lại qua.
X10/10-Qua trao nét bút dệt nguồn thân,
Thắm với thời gian ở cõi trần.
Thi phú hằng mơ trang tuyệt tác,
Xướng hòa ướp mộng cảnh thanh tân.
Tiết Thu còn đọng muôn vần gấm,
Tình bạn âm vang những vận thần.
Giấy trổ hoa thơm tràn sóng mực,
Trăm năm nhàn tản, ngát tường vân.
NGUYỄN LÝ
PO. BOX 496 Squamish.BC
V8B 0A4 CANADA

25.4.09

THU VỚI THI NHÂN



(Kính họa bài “Thu Với Thi Nhân” của nhà thơ Trường Giang)

Bài Họa:
1/10-Vén lớp màn sương sạch cõi trần,
Lá vàng theo gió rụng ngoài sân.
Trường-Giang cảm tác hồn thơ quyện,
Lãng-Tử theo gương họa xướng vần.
Góc núi én bầy xây tổ ấm,
Chân trời mây cụm điểm hoa vân.
Giữa hồ cặp ngỗng say tình tứ,
Lấp lánh vầng dương chiếu sáng ngần.
2/10- Ánh nắng qua sương sáng nhẹ nhàng,
Chùm tia phản chiếu ửng hào quang.
Vườn hoa nhánh rũ, cây tàn úa,
Ngỏ hạnh cành rơi, lá rụng vàng.
Ven suối nai đùa mơn cỏ biếc,
Bờ ao cá lội rẽ dòng sang.
Bướm ong luyến Hạ sầu hương nhụy,
Rợp bóng cò bay cánh nối hàng
3/10- Một đàn cò trắng gợi tình thơ,
Lãng đãng chân mây nhạn ngóng chờ.
Cảnh đẹp quê nhà hồn bướm mộng,
Vườn xinh đất khách cánh hoa mơ.
Sen tàn, Hạ luyến, buồn duyên kiếp ,
Lá úa, Thu sang, lạnh bến bờ.
Rảo bước đường mòn, lòng quạnh vắng,
Thẫn thờ bóng đợi dáng ai ngơ.
4/10- Đợi bóng trăng lên gió thở dài,
Đất người mòn mỏi biết tìm ai ?
Còn chăng kỷ niệm lòng lưu luyến,
Hay giấc sầu mơ dạ nhớ hoài.
Nỗi khổ đã qua trong quá khứ,
Niềm vui hy vọng sẽ nay mai.
Công danh sự nghiệp hoàn tay trắng,
Thử thách bao nhiêu cảnh trái đời.
5/10- Trái đời nghịch cảnh, số chưa quen,
Suối lệ ngày đi đẵm mạn thuyền.
Đất khách Hạ buồn ôn nỗi nhớ,
Quê người Thu muộn cố tìm quên.
Lá tràn núi thẳm, khô dòng luyến,
Sương phủ rừng hoang, ướt cỏ mềm.
Cảnh cũ đường xưa hồn đắm mộng,
Cuộc tàn ân quả hỏi nhân duyên.
6/10- Nhân duyên trôi nổi chạnh dòng thơ,
Hoa bút ai gieo được mấy tờ.
Ước vọng tương lai vừa chớm mộng,
Niềm vui hạnh ngộ vẫn hoài mơ.
Á Âu biển cả chia trời đất,
Việt Mỹ trùng dương cách múi giờ.
Dặm khách xa nhà hồn khắc khoải,
Bao giờ sầu nhện mới giăng tơ.
7/10- Giăng tơ nối mộng sẽ về đâu?
Cơn lốc Bảy-Lăm dậy nỗi sầu.
Ray rứt quê nhà, tình cảm nặng,
Luyến lưu đất Mẹ, nghĩa ơn sâu.
Chuỗi đời thấm thoát thân mòn mỏi,
Mạng số trôi nhanh tóc bạc màu.
Gởi gió dòng thơ, câu chúc phúc,
Thiệp hồng nhung nhớ dệt từng câu.
8/10- Từng câu thi tứ, tả rừng chiều,
Nhớ buổi hoàng hôn dưới Bạc-Liêu.
Thẳng cánh cò bay, đồng ruộng mút,
Quanh co cá lội, suối sông nhiều.
Bướm diều lơ lửng hương lòng nhớ,
Tiếng sáo mơ màng điệu bước xiêu.
Bè bạn quây quần đêm lửa trại,
Bên thành giếng nước dựng căn lều.
9/10- Thảm cỏ căng lều, trải chiếu ra,
Đùa vui quên chuyện, nhớ nhung nhà.
Giờ đây hồi tưởng như còn đó,
Kỷ niệm lui về chẳng mấy xa.
Đất khách bon chen cầu hạnh phúc,
Quê người thuận thảo vọng an hòa.
Đắng cay ngàn nỗi, đời lưu xứ,
Cực khổ trăm điều cũng nếm qua.
10/10- Nếm qua mới biết chữ tình thân,
Viễn khách rời quê tưởng thoát trần.
Nhạn bỏ xứ nhà, xây tổ mới,
Con rời đất Mẹ, đổi đời tân.
Ngày về mơ được: bàn chân sắt,
Cảnh cũ nhìn xa: cặp mắt thần.
Nắng Hạ, sương Thu sầu Lãng-Tử,
Kiếp người trong cõi tạm...phù vân.

24-4-2009 DU SƠN LÃNG TỬ



17.4.09

THU VỚI THI NHÂN


H1/10- Phảng phất thu phong sạch bụi trần,
Cánh hoa lả tả rụng đầy sân.
Bên song thi sĩ đang tìm ý,
Cạnh án nhà thơ cũng lựa vần.
Mặt đất chan hòa toàn bạch tuyết,
Bầu trời lơ lửng rặt thanh vân.
Mây Hàng lờ lững bao tâm sự,
Bơi lội thiên nga sắc trắng ngần.
H2/10- Tiếng vạc kêu sương thật nhịp nhàng,
Bầu trời mờ ảo vẻ phong quang.
Trong vườn bạch cúc khoe màu trắng
Trước ngõ hoàng mai lộ sắc vàng.
Lộng lẫy bích đào bao quyến rũ,
Dịu dàng thược dược lắm cao sang.
Cò bay, mây lượn cùng chung hướng,
Lơ lửng tầng xanh chỉ một hàng.
H3/10- Ao thu lặng lẽ giục hồn thơ,
Năm vận thi nhân khỏi đợi chờ.
Bốn Bể hòa bình chung nỗi ước,
Năm Châu hạnh phúc một niềm mơ.
Đông Tây cách trở chưa cùng bến,
Nam Bắc phân ly vẫn cách bờ.
Nấu thịt nồi da con một Mẹ,
Ai người nỡ ngoảnh mặt làm ngơ ??
H4/10- Thức trắng đêm thâu mới thấy dài,
Canh trường lạnh lẽo nhớ chăng ai ?
Xa xôi Nam Bắc nhiều thương nhớ,
Cách biệt Đông Tây lắm cảm hoài.
Tuổi tác chất chồng nay gối hạc,
Cuộc đời vật lộn đã mình mai.
Dế kêu ảo não như than trách,
Tạo hóa gây chi cảnh ngược đời !
H5/10- Hồn thơ lai láng tạo thành quen,
Xướng họa hàn huyên đã một thuyền.
Xây dựng cương thường cần phải nhớ,
Vun bồi đạo lý chớ hề quên.
Ban ơn mong mỏi lòng còn cứng,
Tạo phúc đinh ninh dạ chẳng mềm.
Cứu khổ tha nhân khi hoạn nạn,
Dòng đời kết nối bởi cơ duyên.
H6/10- Mây chiều bảng lảng tạo nguồn thơ
Mặt nước trong xanh phẳng lặng tờ.
Xứ lạ tự do già vẫn ước,
Quê người hạnh phúc trẻ hằng mơ.
Nhân quyền cả nước còn đâu nữa,
Hạnh phúc toàn dân mất tới giờ.
Ngọn thỏ dần khô từ đổi chủ,
Khi nào nhện lại nhả đường tơ ??
H7/10- Cương thường, đạo lý để nơi đâu ?
Phận bạc ngày đêm chất chứa sầu.
Thống khổ cớ sao không lấp cạn,
Hận thù lại cứ mãi đào sâu.
Ba Giềng thịnh trị khi thay sắc,
Năm Mối nghiêm minh lúc đổi màu.
Cầu nguyện bốn phương chung một mối,
Ngày đêm Hàn Luật nối từng câu…
H8/10- Nỗi lòng hoài cảm lúc ban chiều,
Quặn thắt lòng đau cảnh tịch liêu.
Thống khổ thân già không bớt chút,
Bi thương phận trẻ lại thêm nhiều
Vài manh áo mỏng vai sờn rách,
Một túp nhà tranh vách đã xiêu.
Ước nguyện quê hương mau đổi sắc,
Năm gian lợp ngói để thay lều.
H9/10- Chính sử Lê Trần sẽ mở ra,
Ba giềng, năm mối đến từng nhà.
Anh em trọng nghĩa càng gần gũi,
Bè bạn khinh tài chẳng cách xa.
Trai gái thân thương cầu chữ thuận,
Trẻ già quý mến nguyện câu hòa.
Yêu nhau củ ấu nên tròn trịa,
Gian khổ trăm nghìn cũng vượt qua.
H10/10- Thương yêu lời nhắn gửi người thân,
Cầu nguyện cho nhau dứt nợ trần.
Trai gái văn minh không thủ cựu,
Trẻ già hủ lậu đã canh tân.
Đường Thi năm vận như mưa lũ,
Hàn Luật tám câu tựa sóng thần.
Giòng giống Tiên Long con cháu nhớ,
Viêm Bang muôn thuở, đóa hồng vân…
SJ 21-2-2009 TRƯỜNG GIANG




5.3.09

BÀI CA QUAN HỌ


Một đêm mưa gió bão bùng
Cất lời tâm sự não nùng ta ca .....
Bằng lời Việt, tiếng nước ta
Bài thơ quan họ đậm đà nét son

Vẳng như tiếng hạc đầu non
Nhẹ nhàng gió thỏang qua muôn lá cành
Ngọt ngào thỏ thẻ chim oanh
Thì thầm nhỏ giọt ân tình mưa ngâu

Đoạn Trường ai đã quên mau
Gieo vần ai oán ngỡ đâu Thúy Kiễu
Xa quê trong buổi xế chiều
Không trung lơ lửng cánh diều đứt dây

Hồn quê phảng phất đâu đây
Câu hò, lời hát nhớ ngày chia xa
Tưởng chừng trở lại quê nhà
Bài ca quan họ đem ta trở về

Thả hồn trên nẻo đường quê
Ngâm câu thơ nhắc lời thề đầu non
Từ khi ngọc rớt xuông bùn
Bao người lưu xứ lòng buồn chưa nguôi

Nhớ về quê cũ phương trời
Tình quê vẫn quyện thắm vôi với trầu
Thời gian qua đã bao lâu
Tháng Tư Đen vẫn niềm đau một đời

Bài thơ quan họ mượn lời
Phổ vào cung bậc chơi vơi êm đềm
Trách người phủ bức màn đen
Nỡ tâm nhuộm đỏ, nhận chìm quê hương

Tơ tầm mãi vẫn còn vương
Đá mòn Sông cạn hận trường khó nguôi
Một lời Bạn hứa cùng tôi
Lấp sầu hận dựng xây đời đẹp thơ

NGOC BÍCH


BÀI HỌA VẬN
Nhịp nhàng tiếng trống bập bùng,
Xóm ngoài văng vẳng bi hùng lời ca.
Dịu dàng thay, tiếng Việt ta !
Thi văn muôn thuở sơn hà tô son.

Trong như tiếng hạc trên non,
Nhẹ như nước suối đang tuôn dưới cành,
Líu lo tiếng hót hoàng oanh,
Dịu dàng tấu khúc nhạc tình "Mùa Ngâu"

Nhặt khoan nhè nhẹ qua mau,
Lời thơ não nuột, bể dâu nàng Kiều.
Cố hương lìa bỏ một chiều,
Mây Hàng lờ lững, con diều buông dây.

Hương quê thoang thoảng còn đây,
Vẳng nghe giọng hát từ ngày lìa xa.
Tâm tư nhớ nước, thương nhà,
Mang theo "Quan Họ" phương xa buổi về.

Lòng còn mang nặng tình quê,
Ngâm thơ giãi tỏ lời thề nước non.
Dù cho sông cạn, đá mòn,
Trùng khơi vạn dặm nỗi buồn khôn nguôi.

Thoắt đà mấy chục năm trời,
Ngổn ngang trăm mối : bình vôi, khay trầu.
Ngày đêm càng đợi, càng lâu,
Tháng Tư oan nghiệt,nỗi đau suốt đời !...

Nỗi quê nói chẳng hết lời,
Thầm mong cố lý trùng khơi êm đềm.
Tang thương nước cũ màu đen,
Xé lòng ai tắt ánh đèn quê hương !!!...

Ngàn sau, sầu hận còn vương,
Núi cao, biển rộng đoạn trường khôn nguôi.
Nhủ lòng kiếm luyện, gươm tôi,
Quyết xây dựng lại cuộc đời như "Thơ"...

02-12-2008 TRƯỜNG GIANG



16.2.09


TRUYỆN CỘNG ĐỒNG.

1/2- Đã mấy tuần nay truyện cộng đồng,
Bà con nghe có não lòng không?
Anh em ngoảnh mặt toàn tìm vết,
Bè bạn xoay lưng rặt bới lông.
Tiểu tiết không dằn, hư đại sự,
Tư hiềm vội giận hại cho công.
Cùng nhau chống cộng nay sao nỡ,
Cư xư như hai gái một chồng.?? !!
2/2- Chỉnh nhau tư tưởng, lập trường thôi,
Xây dựng cho nhau thế đủ rồi.
Hai chữ tiền tài son quệt ngược,
Đôi dòng nhân nghĩa nước trôi xuôi.
Trai cò tích cũ sao không nhớ?
Bó đũa gương xưa há chẳng soi.
Kẻ trước thấy sai mà cố chấp,
Người sau lạc hướng biết đâu noi.
TỪ PHONG.

BÀI HỌA 1
1/2- Quân tử hòa nhi diệc bất đồng ? (1)
Năm người, mười ý có buồn không!!
Cùng chung một hướng sao đâm cánh,
Nào phải hai đường cứ vặt lông.
Bóp méo phá tan là vạn tội,
Vo tròn xây dựng ấy nghìn công.
Yêu nhau củ ấu nên tròn trịa, (2)
Thiên hạ khinh khi gái lộn chồng !! (3)
2/2- Giữ gìn chính khí mãi không thôi,
Nước mất, nhà tan, nhục lắm rồi.
Dại dột mới bơi dòng chảy ngược, (4)
Khôn ngoan thì lội nước trôi xuôi (5)
Ếch ngồi đáy giếng bao người ngó, (6)
Hổ chết để da lắm kẻ soi. (7)
Oan trái hay chi toan giở giói??
Trẻ già đoàn kết để người noi.

TRƯỜNG GIANG

GHI CHÚ:
(1) QUÂN TỬ HÒA NHI BẤT ĐỒNG : Người quân tử hòa mình vào tập thể để làm việc tốt, không a dua làm việc xấu.
TIỂU NHÂN ĐỒNG NHI BẤT HÒA : Kẻ tiểu nhân a dua làm việc xấu , không hòa mình vào tập thể để làm việc tốt có ích cho gia đình, xã hội.
(2) Tục ngữ : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau bồ hòn cũng méo
Hoặc là : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau thì quả bồ hòn cũng vuông.
CỦ ẤU là loại củ mọc dưới ao hồ, có hình tam giác (ba cạnh) trông méo mó, hai đầu nhọn như hai cây gai tre.
BỒ HÒN là một loại quả tròn như hòn bi ve.
(3) Con gái mà nay lấy chồng này, mai lấy chồng khác là người đáng khinh.
(4) Bơi hoặc lội ngược dòng nước chảy xiết rất khó tới đích mà con bị nguy hiểm, có khi bị sặc nước chết giữa dòng sông.
(5) Lội xuôi dòng nước vừa không nguy hiểm, vừa mau tới đích.
(6) Ếch ngồi đáy giếng chỉ nhìn thấy bầu Trời lớn bằng cái nón.
(7) Tục ngữ : Hổ chết để da, Người ta chết để tiếng.
Con hổ chết vẫn còn để lại bộ da để may áo, làm nệm.
Con hổ như vậy thì người ta cũng nên làm việc tốt để lại tiếng tốt cho người đời sau.

BÀI HỌA 2

(Họa vận bài thứ Nhất “ Truyện Lạ Cộng Đồng” của nhà thơ Từ Phong
đăng trong Việt Báo số 11 ngày 21 - 9 – 02 tại Houston, Teaxas)

Chớ trách làm chi chuyện mấy đồng ?
Buông trôi thế sự, cũng như không ?
Háo danh , trục lợi hay tìm vết !
Trách nhiệm, vô tư chẳng vạch lông.
Trăm ý, trăm người làm sao tránh !
Một lòng, vạn kẻ chẳng nài công.
Đã cùng tranh đấu thì nên gánh
Cái cảnh ghét ghen gái một chồng !

VÂN TRANG

CHÀO MỪNG



Thi Hữu NGÔ MINH HẰNG
Nhân dịp từ New Jersey về thăm San Jose ngày 10-1-2009

Chào mừng Thi hữu NGÔ MINH,
HẰNG NGA quý nghĩa, trọng tình đến thăm.
Thời gian trải một năm xa vắng,
Chứa chan tình trĩu nặng nhớ mong.
BỐN PHƯƠNG vất vả long đong,
Nhỏ to chịu tiếng đàn ong vang đồn.
Giòng Quân Tử nhất ngôn ký xuất,
Chẳng khi nào để mất Chính Danh.
Thi Đàn chị chị, anh anh,
Sớm hôm Xướng Họa đã thành luật chung.
Chỉ ngâm vịnh anh hùng Dân Tộc,
Chỉ chống phường nô bộc gian phi.
Đinh ninh cư xử tôn ti,
Đáy lòng ghi nhớ “Hòa nhi bất đồng”.
Tình thi hữu như dòng nước ngọt,
Tưới bón vườn Văn Học trước sau.
Cương thường Đạo lý đội đầu,
Để cho hậu duệ đua nhau luyện rèn.
Nền Dân Chủ vững bền mãi mãi,
Thì nước nhà oan trái tiêu tan.
Quê hương xứ sở bình an,
Dân giàu, nước mạnh, chứa chan tình người.
Văn Thi sĩ vui cười góp sức,
Đã vun bồi cây ĐỨC trổ hoa.
Quê hương Phúc, Lộc đề đa,
Nhân quyền nở rộ chói lòa khắp nơi.
Việt Nam sẽ nghìn đời thịnh trị,
Càng phát huy Chính Khí Viêm Bang.
Từ thành thị, đến xóm làng,
Việt Nam mãi mãi ngang hàng năm Châu.
Lời quê chắp nhặt nên câu,
Chân thành tặng bạn trước sau làm quà.

San Jose,10-01-2009
T.M. Thi Văn Đoàn Bốn Phương
Thi Văn Đoàn Trưởng

TRƯỜNG GIANG



11.2.09

XIN NGHỈ HƯU


Tiết Thượng Nguyên khí trời mát mẻ,
Xin có lời rành rẽ cáo tri.
Kể từ lìa nước ra đi,
Dấn thân hoạt động thiếu gì góp công.
Việc lớn nhỏ cộng đồng sớm tối,
Chẳng kể gì mỏi gối chồn chân.
Văn chương, thi phú góp phần,
Vun bồi học thuật toàn dân tỏ tường.
Thi Văn Đoàn Bốn Phương ra mắt,
Khắp đó đây kết chặt tình thân.
Văn nhân, thi sĩ xa gần,
Cùng nhau tương kính như tân kết đoàn.
Tình giao hảo hân hoan sớm tối,
Năm năm ròng tựa Hội Hoa Đăng
Tương thân chi khác môi răng,
Ngày đêm sinh hoạt càng tăng hợp quần.
Thơ xướng họa Long Vân tốt đẹp,
Lấy khiêm nhường khuôn phép xã giao.
Khi đi đứng, lúc ra vào,
Thương yêu, đùm bọc khác nào anh em.
Tuổi chồng chất càng thêm biếng nhác,
Lúc đứng ngồi đã khác khi xưa.
Dẫu cho thiện chí có thừa,
Hàm răng khấp khểnh, muối dưa bẽ bàng.
Luôn quý lẽ “đáo giang tùy khúc”, (1)
Vẫn trọng “câu tùy tục nhập gia”.(2)
Thời gian mỗi tuổi một già,
Mắt mờ, chân chậm cũng là tự nhiên.
Noi gương bậc Thánh Hiền đạo cả,
Thuận lẽ trời, “lão giả an chi” (3).
Tuổi già ngày một yếu đi,
Việc chung không được nể vì tham gia.
Xưa nay luật “tre già măng mọc”,
Rừng Bích Đào nẩy lộc đơm hoa
Thanh niên gánh vác sơn hà,
Để cho lão trượng về nhà nghỉ ngơi.
Tám hai tuổi thảnh thơi nhàn hạ,
Vẫn nhớ câu chị ngã, em nâng.
Lời quê góp ý xin dâng,
Xây lầu Văn học cao tầng sánh mây.
Lời chân thật tỏ bày tha thiết,
Để anh em đều biết ý tôi.
Hoàn thành tác phẩm ba rồi,
Tìm người thay thế là tôi rất mừng.
Thi Đoàn vẫn tưng bừng hoạt động,
Vẫn con đường Chính Thống ta đi
Chữ rằng “NGÔN DỊCH TRƯỜNG PHI”
Nghìn sau tiếng tốt còn ghi để đời.

2- 2009
TRƯỜNG GIANG
GHI CHÚ :
(1) Thuyền đi tới đoạn sông nào, phải tùy theo khúc sông ấy thẳng hay quanh co mà lái thuyền cho khỏi đâm vào bờ. Người ta cũng vậy, phải tùy theo hoàn cảnh mà cư xử với nhau khéo léo, không để gây ra va chạm, xích mích với nhau.
(2) Vào nhà ai phải theo gia quy, khuôn phép của nhà đó mà cư xử cho đúng phép tắc của gia đình họ.
(3) Già rồi thì an phận, không đua đòi

TÂM TÌNH


CÙNG BẠN BỐN PHƯƠNG

BÀI XƯỚNG

Nâng ly thổ lộ mươi câu,
Lời vàng chúc tụng cho nhau tốt lành.
Tình thi hữu anh anh, chị chị,
Đã bao lần hiệp ý với nhau.
Thân thương trân quý từ lâu,
Nối điêu Hàn Luật tám câu họa vần.
Việc cư xử “như tân tương kính”,
Chẳng khi nào suy tính thiệt hơn.
Không kiêu ngạo, chẳng giận hờn,
Khiêm cung cư xử như đờn chùng dây.
Thơ “Liên Bạt” (1) hàng ngày học hỏi
Phú “Đôn Thư” (2) trao đổi thành câu.
Kính yêu từ trước đến sau,
Phương châm thuận thảo làm đầu xã giao.
Tình bè bạn xiết bao trang trọng,
Nghĩa anh em dày mỏng yêu thương.
Cùng nhau bồi đắp cương thường,
Để cho bền chặt mối rường Lạc Long.
Cùng đoàn kết đáy lòng tự nhủ,
Quyết xây nền tự chủ Viêm Bang.
Ông Cha chống Bắc bình Nam,
Lẽ nào con cháu lại cam thua người.
Cả dân tộc tiếng cười đã tắt,
Vì độc tài chia cắt anh em.
Mất rồi Dân chủ ngày đêm,
Không còn hạnh phúc êm đềm như xưa.
Kết đoàn già trẻ sớm trưa,
Dập tan chuyên chính, gió mưa thuận hòa.
Không còn nấu thịt nồi da,
Nước nòi Hồng Lạc âu ca nghìn đời.

9-2-2009 TRƯỜNG GIANG

(1) Làng Cụ Nghè Trần Bích San
(2) Làng cụ Nghè Dương Khuê

BÀI HỌA

(Họa ngay trong bàn tiệc Sinh Nhật của Trường Giang tổ chức tại BOTOWN RESTAURANT 409 S. 2ND ST, (408) 295.2125, ngày 8-2-2009

Gặp đây thơ lại vài câu,
Thương nhau nghĩ đến với nhau thế này.
Nghĩ đến tình bấy nay anh chị,
Nghĩ đến câu hiệp ý với nhau
Thi ca quý mến từ lâu,
Gọi là thêm một vài câu họa vần.
Vốn nhớ chữ “như tân tương kính”,
Nỡ lòng nào toan tính thiệt hơn.
Dẫu cho có chút tủi hờn,
Lẽ nào như những cung đờn chùng dây.
Nghĩ lắm lúc ngày ngày học hỏi,
Lại đôi khi trao đổi ba câu.
Quý nhau cả trước lẫn sau,
Cúi dầu không thẹn, ngẩng đầu chẳng cao.
Nghĩ bè bạn xiết bao trân trọng,
Nghĩ tình đời chẳng xứng yêu thương
Gặp nhau vốn đã vô thường,
Lại trong thanh khí mối rường Lạc Long.
Giữ thật kín đáy lòng tự nhủ,
Lũ chúng mình rằng chủ Viêm Bang.
Đã từng chinh Bắc, bình Nam,
Lẽ đâu con cháu đành cam thua người.
Dù độc tài nụ cười chẳng tắt,
Lẽ nào đâu chia cắt anh em.
Đã là Dân chủ còn thêm,
Càng thêm vui vẻ, êm đềm tình xưa.
Kết đoàn từ sớm đến trưa,
Lấy câu thuận thảo nắmg mưa thuận hòa.
Chúng mình cùng một màu da,
Người ca Hồng Lạc vốn là say xưa.


9-2-2009 HÀ THƯỢNG NHAN

6.2.09

HƯỚNG VỀ QUÊ CŨ


Ngơ ngẩn triền miên, dạ rối bời,
Hướng về quê cũ lệ tuôn rơi.
Giang sơn nghiêng ngửa, hờn thay chủ,
Xã tắc khuynh nguy, hận đổi đời.
Văn Hiến bốn nghìn Đoàn bán đứng,
Tài nguyên muôn vạn Đảng buôn chơi.
Toàn dân đang sống trong kìm kẹp,
Thù hận, oan khiên đến ngút trời.

Ngút trời thống khổ ở quê ta,
Tang tóc trùm lên khắp mọi nhà.
Bán máu, chúng đem con bỏ chợ,
Buôn xương, họ nấu thịt nồi da.
Cháo khoai, lỏng chỏng vài thìa mắm,
Cơm bắp, tênh hênh mấy quả cà.
Hạnh Phúc,Tự Do đều bánh vẽ,
Khi nào đất nước mới hoan ca???
TRƯỜNG GIANG




28.1.09

HÒA N HI BẤT ĐỒNG (2)





1/2- Quân tử hòa nhi diệc bất đồng, (1)
Năm người mười ý có buồn không !!
Cùng chung một hướng sao đâm cánh,
Nào phải hai đường cứ vặt lông.
Bóp méo phá tan là vạn tội,
Vo tròn xây dựng ấy nghìn công.
Yêu nhau củ ấu (2) nên tròn trịa,
Thiên hạ khinh khi gái lộn chồng (3)
2/2- Giữ gìn chính khí mãi không thôi,
Nước mất, nhà tan nhục lắm rồi,
Dại dột mới bơi dòng chảy ngược, (4)
Khôn ngoan thì lội nước trôi xuôi. (5)
Ếch ngồi đáy giếng bao người ngó (6)
Hổ chết để da, lắm kẻ soi (7)
Oan trái hay gì, toan giở giói ??
Trẻ già đoàn kết để người noi.
1-01-2009 TRƯỜNG GIANG

GHI CHÚ :
(1) “Quân tử hòa nhi bất đồng, Tiểu nhân đồng nhi bất hòa” (Nghĩa là : Người quân tử hòa mình vào tập thể nhưng không a dua nịnh bợ để cầu lợi. Kẻ tiểu nhân cũng hòa mình vào tập thể nhưng lợi dụng để mưu lợi riêng cho mình.
(2) Tục ngữ : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau bồ hòn cũng méo
CỦ ẤU là loại củ mọc dưới ao, hồ, có hình ba cạnh, trông méo mó, hai đầu nhọn như hai cái gai.
BỒ HÒN là một loại quả tròn như hòn bi ve.
Theo thói thường, khi yêu người nào thì dù người đó có làm điều xấu xa cũng cho là người ấy tốt. Trái lại, nếu ghét người nào thì dù người đó chuyên làm điều tốt lành cũng cứ cho họ là người không tốt.
(3) Con gái mà nay chồng này, mai chồng khác là người không có đức hạnh, đáng khinh.
(4) Bơi lội ngược dòng nước rất khó tới đích, có khi sặc nước chết giữa dòng sông.
(5) Bơi xuôi dòng nước vừa không nguy hiểm, vừa mau tới đích. Người khôn ngoan cũng vậy, phải hành động theo ý muốn của tập thể cộng đồng.
(6) Ếch ngồi dưới đáy giếng chỉ nhìn thấy bầu trời to bằng cái nón. Ý nói người không biết nhìn xa, trông rộng, không hiểu biết nhiều.
(7) Tục ngữ : Hổ chết để da, người ta chết để tiếng.
Con hổ chết còn để lại bộ da để người ta may áo, làm nệm. Loài người cũng vậy, lúc sống nên làm việc tốt thì khi chết mới để lại tiếng tốt cho người đời sau noi theo.

MỪNG TẾT THÊM NỮA

BÀI XƯỚNG

CHÚC BẠN TA.

* Mừng hoài chưa đủ muốn mừng thêm,
Năm mới năm me tới trước thềm.
Ta chúc cho nhau năm Kỷ Sửu,
Tri âm, tri kỷ mãi êm đềm.

* Năm mới năm me chúc bạn ta,
Trẻ già trai gái khắp gần xa.
Xuân về vui ngắm Xuân đơm nụ,
Hạ đến mừng nhìn Hạ trổ hoa.
Thu tới không lo tình cách trở,
Đông về chẳng ngại nghĩa lơ là.
Suốt mười hai tháng lòng thư thái,
Cùng ý trung nhân mãi đậm đà.

1-2009 LTĐQB

BÀI HỌA VẬN
MỪNG XUÂN

* Xuân về chúc tụng tuổi già thêm,
Sức khỏe chạy đua tới bậc thềm.
Kỷ Sửu quanh năm toàn hạnh phúc,
Bạc tiền dư giả sống êm đềm.

* Đầu năm thiên hạ chúc mừng ta,
Bốn bể du hành chẳng ngại xa.
Xuân đến ngắm Đào vừa trổ nụ,
Hạ về nhìn Cúc mới đơm hoa.
Thu sang nhớ chị nên phiên phiến…
Đông tới thương em chỉ gọi là…
Bên án ngâm câu Xuân bất tận,
Hàng đêm cầu nguyện Phật Di Đà.

23-1-2009 TRƯỜNG GIANG