19.12.07

LŨ CON HOANG

Tưởng rằng chia sớt ngọt bùi,
Ai ngờ gây họa dập vùi cho nhau.
Thì ra lũ đầu trâu mặt ngựa,
Ấy cũng phường mặt sứa gan lim.
Khi xưa phượng chả, công nem,
Mà nay hai ngả chẳng thèm ngó nhau !!
Càng suy nghĩ càng đau như hoạn,
Ai ngờ đâu tin bạn mất bò.
Những mong việc nước chung lo,
Dẹp tan bè lũ Cộng nô ngông cuồng.
Mong đất nước, quê hương giàu mạnh,
Để dân mình thoát cảnh khổ đau...
Bao nhiêu oan khuất bấy lâu,
Cộng nô trút cả lên đầu dân đen !!
Miệng có đấy, nói lên không được,
Vì Công An từng bước rõi theo.
Đảng, Đoàn ác tựa hùm beo,
Tự do Tôn Giáo như bèo trôi sông.
Bắt cả nước sống trong tù ngục,
Xá kể gì tủi nhục oan khiên.
Bao năm vùi dập Nhân Quyền,
Trẻ già chi khác con thuyền không neo !!
Cả dân tộc đói nghèo xơ xác,
Cán bộ thì ních bạc đầy rương.
Dưới trên một lũ bất lương,
Nhân luân chôn lấp, kỷ cương giập vùi.
Bọn đón gió ngửi mùi cởi trói,
Đã vội vàng khăn gói chạy theo.
Giành nhau như chó với mèo,
Vắt chanh bỏ vỏ, gương treo bấy chầy.
Khôn theo đường chánh, nẻo ngay,
Kẻo rồi tủi nhục một ngày không xa...
Hay chi theo bọn gian tà,
Để cho GIÀ TRẺ GẦN XA KHINH NHỜN....

501
TRƯỜNG GIANG.