13.12.07

HỎI ÔNG HÀ THƯỢNG

Đêm khuya khoắt nhớ “người Hà Thượng”,
Lựa đôi vần “gàn bướng” gửi Ông,
Lòng riêng riêng những ước mong,
Nỗi niềm tâm sự cùng Ông giãi bày.
Thơ Ông vốn xưa nay trào phúng,
Đứng vào hàng anh dũng đấu tranh.
Đánh phường quỷ quyệt, gian manh,
Miệng Nam Mô, bụng rành rành chứa dao.
Ông chẳng quản tuổi cao, sức cạn,
Vẫn miệt mài bầu bạn với thơ.
Quyết tâm Ông chẳng làm ngơ,
Dùng thơ hài tội bọn thờ Nga Hoa...
Ai gây cảnh nồi da, xáo thịt ?
Bắt dân mình oan nghiệt, lao lung.
Hỏi ai tên NGUYỄN SINH CUNG ?
Vốn giòng khoa bảng ở vùng Nghệ An ??
Ai xảo quyệt khai man tên húy?
NGUYỄN TẤT THÀNH, LÝ THỤY (1) cũng y ?
Làm bồi tàu, đến PA RI,
Tấm thân lam lũ thiếu gì gian nan !!
Đến XÔ VIẾT nhập “ đoàn Cộng Sản”
Thờ Mác-Lê chẳng quản ô danh.
Ai gây thảm họa chiến tranh ?
Chín năm chống Pháp mọi ngành đảo điên.
Ai chia cắt hai Miền Nam Bắc?
Ai xua quân thủ đắc Miền Nam ?
Bọn nào bóc lột, gian tham ?
Để cho dân tộc lầm than, khốn cùng !!
Ai tàn phá núi rừng khắp chốn ?
Khiến dân mình khốn đốn thủy tai !!
Ai đem trí thức, nhân tài,
Đọa đầy cải tạo đến vài mươi năm !!
Cả dân tộc hờn căm chồng chất,
Bao nhiêu năm nước mất, nhà tan.
Xin Ông góp ý luận bàn,
Tỏ bày cặn kẽ trên “ ĐÀN NGANG CUNG .
Phải chăng Hồ tặc gian hùng ??? 37

TRƯỜNG GIANG.
GHI CHÚ : Lý Thụy là tên mà Hô Chi Minh xử dụng
trong khi hoạt động ở Trung Hoa

BÀI HỌA 1
Chúng chẳng kể là Kinh hay Thượng,
Cũng không cần gàn bướng đâu ông.
Dân mong, dân cứ việc mong,
Cái tên “giặc nước”, khéo ông đặt bày.
Y đã chết đến nay còn phúng,
Dân vẫn còn hùng dũng đấu tranh.
Xưa nay Cộng Sản lưu manh,
Nịnh dân mà bụng vẫn rành găm dao.
Dầu đã hết, lửa cao rồi cạn,
Tôi với ông làm bạn vì thơ.
Ngoảnh đầu, lấp mắt ngu ngơ,
Thánh hiền chúng bỏ đi thờ Nga Hoa.
Dân bị chúng xẻ da, lóc thịt,
Nhớ những ngày oan nghiệt lao lung.
Một đời rắp sẵn đao cung,
Ai còn lạ nữa trong vùng bất an.
Đặt tên nó dã man làm húy,
Bảo CHÍ MINH, LÝ THỤY(1) là y.
Nói rằng sang đất Pa Ri,
Vì dân “Bác” chẳng quản gì nguy nan...
Ta chẳng lạ tập đoàn Cộng Sản,
Muốn thành công đâu quản ô danh.
Lấy câu giai cấp đấu tranh,
Trong ngoài điêu đứng, mọi ngành đảo điên.
Hang Pắc Bó ở Miền Việt Bắc,
Chúng huênh hoang tự đắc vào Nam.
Một bầy, một lũ giam tham,
Tiếng kêu dậy đất, tiếng than khôn cùng.
Khởi nghiệp giữa núi rừng mấy chốn,
Vì chúng mày đổ đốn : thiên tai.
Dân còn nhiều kẻ anh tài,
Chúng mày dù kéo thêm vài bốn năm.
Lòng trăm họ hờn căm chồng chất,
Đảng chúng mày phải mất, phải tan.
Ông ơi khỏi phải luận bàn,
Hỏi dân ở miệt Nam Đàn tên CUNG (2)
Chỉ tên vạch mặt gian hùng...

HÀ THƯỢNG NHÂN
GHI CHÚ :
(1) Lý Thụy là một trong những tên mà Hồ Chí Minh
tự đặt ra trong thời gian hoạt động ở Trung Hoa vào thập niên 30
(2) Nguyễn Sinh Cung là một trong
những tên tục của Hồ Chí Minh

BÀI HOA 2
Người nước Việt dù Kinh hay Thượng,
Có bao giờ gàn bướng đâu ông ??
Từ xưa mình vẫn thầm mong,
Được cùng bạn hữu như Ông tiệc bày.
Tôi biết bạn lâu nay trào phúng,
Trước quân thù anh dũng đấu tranh.
Bạn không giống bọn lưu manh,
Miệng nam mô Phật, bụng rành gươm dao.
Tôi tự biết tuổi cao lực cạn,
Nhưng rất vui có bạn nhà thơ.
Đã không mắt lấp, tai ngơ,
Quyết tâm chống bọn tôn thờ Nga Hoa.
Ai lại kẻ không da, không thịt,
Mà đầy nhau cay nghiệt lao lung.
Nhà Nho học chữ khiêm cung,
Cũng nòi khoa bảng giữa vùng Nghệ An.
Sao lừa bip khai man tên húy,
THÀNH cũng y mà THỤY vẫn y.
Lần mò tới được Pa – Ri,
Tưởng là vì nước, quản gì gian nan.
Hóa y lại theo đoàn Cộng Sản.
Thờ Nga Hoa đâu quản thanh danh.
Xướng lên mấy chữ đấu tranh,
Khiến cho mọi giới, mọi ngành đảo điên.
Chia đất nước hai Miền Nam Bắc,
Mũ tai bèo tự đắc vào Nam.
Bấy giờ lộ thói gian tham.
Làm cho cả nước lầm than bần cùng.
Chúng phá núi, chặt rừng khắp chốn,
Khiến hàng năm khốn đốn thiên tai.
Tự xưng là kẻ anh tài,
Bắt dân trí thức tù vài chục năm...
Cả mọi giới hờn căm chứa chất,
Bảy mươi lăm nước mất nhà tan.
Còn gì đây nữa để bàn ??
Còn đàn đâu nữa, mà đàn ngang cung.
Chí Minh tên đại gian hùng.
HÀ THƯỢNG NHÂN