18.12.07

ĐỪNG TIN VIỆT CỘNG.



Người tị nạn bốn phương lớn nhỏ !!
Nước Việt mình khốn khổ triền miên.
Tiếng kêu thống thiết khắp miền,
Vang lời nguyền rủa bạo quyền Cộng nô.
Chúng lớn giọng bô bô giải phóng,
Đã bao năm đánh trống khua chuông.
Tối ngày ngoác họng i uông,
Tuyên truyền Dân chủ lời buông dối lừa.
Dân cả nước không chừa một giới,
Cấm không ai phản đối độc tài.
Đảng thì tác quái, tác oai,
Vườn hoang múa gậy mặc ai chê cười.
Bọn lãnh đạo mặt người dạ thú,
Đầu độc dân thuốc lú, bùa mê.
Tối ngày hạnh phúc tung hê:
“Dẫy đầy Dân Chủ, tràn trề Tự Do.
Toàn dân đã cơm no áo ấm,
Tín ngưỡng thì không cấm, chẳng ngăn.
Can gì mà phải băn khoăn,
Nên tin vào Đảng trăm phần mến thương.
Nếu coi trọng quê hương đất nước,
Thì kết đoàn giữ được biên cương...”
Toàn dân tưởng thoát tai ương,
Ngờ đâu chịu mãi đoạn trường đắng cay.
Dân cả nước hàng ngày đói rách,
Đảng bịt mồm khóa chặt thông tin.
Bắt tôn thờ Mác, Lê Nin,
Cùng “Hồ phù thủy” mẹ mìn giết dân.
Chúng là bọn vô thần sư tổ,
Hỏi công gì mà cố tôn vinh ??
Hùng Vương Quốc Tổ của mình,
Không siêng nhang khói, ra tình thờ ơ.
Các tôn giáo phụng thờ cúng bái,
Hỏi tội gì mà phải cấm ngăn ??
Tăng Ni, Linh Mục xa gần,
Không quy phục Đảng là giần nát xương.
Chúng quen thói gạt lường thế giới,
Rằng Việt Nam đổi mới khắp nơi.
Tự do, Dân chủ tuyệt vời,
Sánh cùng hồn vũ hẳn thời không thua.
Lời Việt Cộng là bùa, là ngải,
Về Việt Nam ta phải điều tra.
Thử cầm tấm bảng trưng ra :
Viết “Nông Đức Mạnh chính là phản dân”
Năm phút sau Công An đến bắt,
Giải ngay về nhốt chặt trong lao.
Rõ ràng sai đúng ra sao,
Tự Do vào khám lẽ nào ngủ mê...
Đừng tin Việt Cộng lũ hề,
“Cá trê chui ống” lời thề một xu... (1)



TRƯỜNG GIANG
(1) Tục ngữ : Thề cá trê chui ống. Nghĩa là con
cá trê chui vào đầu ống này, chui ra đầu ống
kia, không có gì ngăn cản nó. Cũng như người
không thủ tín, lời hứa vừa ra khỏi miệng đã bị gió
thổi bay đi mất hút.