17.1.08

THẦN HỔ

Trời sinh vóc dáng thật uy nghi,
Chúa Tể sơn lâm mấy kẻ bì.
Ban sáng hươu nai về bái kiến,
Buổi chiều chồn cáo đến triều quy.
Beo dù lớn xác đều kinh sợ,
Voi dẫu to con thẩy nể vì.
Lừng lẫy rừng xanh từ tấm bé,
Tiếng gầm vang dội mỗi khi đi.
10/2003 TRƯỜNG GIANG

HỌA THẦN HỔ 1

Danh vang mấy kẻ dám hồ nghi,
Mãnh hổ oai phong thật khó bì.
Cầy cáo nép mình khi xuất phát,
Hươu nai trốn chạy lúc hồi quy.
Nghe hơi thoảng đến là kinh hãi,
Thấy bóng băng qua phải nể vì.
Hùng cứ giang sơn riêng một cõi,
Đường hoàng khi đứng cũng như đi.
11- 11--2003 TỪ PHONG

HỌA THẦN HỔ 2
HỔ THẦN (*)

Tháng Mười Một bác gửi cho tôi,
“Thần Hổ” bài thơ, khiến máu sôi :
Nước mất rõ lòng loài phản trắc,
Nhà tan biết mặt bọn chồn lùi !

1- Hổ thần thuở trước rất oai nghi,
Cái vỏ khó ai có thể bì.
Sáng sáng, trưa trưa ồn yết kiến,
Chiều chiều, tối tối loạn quân quy. (1)
Bạn bè, lối xóm ngại ngùng sợ,
Cấp dưới, bà con ngán ngẩm vì.
Quốc biến mới hay tài trí bé,
Thập thò toan tính trốn, nhào đi !
* * ***************************
Hổ thần, thần hổ cần xem lại,
Tiến chức, thăng quan liệu ích gì ?!
6-11-2003 HOÀNG NGỌC VĂN

(*) Hổ ngươi thay phường ăn hại, đái nát
(1) Mồm thì phẩm bình quy luật Quốc Gia,
lòng dạ, chân tay thì phá nát xã tắc sơn hà,
cúi đầu phản trắc, phản chủ để kiếm đô la.

HỌA THẦN HỔ 3
BIẾT NGƯỜI LIỆU SỨC

Vào đời cẩn trọng, phải tùy nghi,
Vẽ cọp không xong, dẫu vẽ bì.
Giàu có muôn chung còn khánh tận,
Quyền uy trăm cõi vẫn hồi qui.
Tài năng chậm tiến là do bởi...
Chí khí dần lui cũng tại vì...
Mơ mộng chớ nuôi thành ảo vọng,
Biết người tiến thoái lúc ra đi...

HỌA THẦN HỔ 4
CỌP HẾT THỜI
Thuở nào gầm thét rất oai nghi,
Gặp phải thợ săn, bị lột bì.
Móng vuốt vẫy vùng khi bẫy sập,
Răng nanh chơm chởm lúc hồn quy.
Dọc ngang đâu ngỡ tàn như thế,
Lừng lẫy nào hay chết cũng vì.
Hữu dõng vô mưu thường thất bại,
Biết đường tiến thoái lúc ra đi...

HỌA THẦN HỔ 5
MA TRÀNH THUẬN NGHỊCH VẬN

1- Để cho thiên hạ chẳng hồ nghi,
Miệng lưỡi trơn tru khó sánh bì.
Sách động khắp nơi theo kế hoạch,
Chui luồn mọi chỗ phá môn quy.
Giặc vào hớn hở khoe công trạng,
Quỷ đến xun xoe kiếm chức vì.
Tổ quốc tang thương, không đếm xỉa,
Máu xương đồng loại dẫm lên đi...

2- Từ ngày mất nước phải ra đi,
Khốn nạn, vong gia cũng bởi vì.
Uất hận độc tài, người vận động,
Giả vờ nhân đạo, chúng vinh quy.
Tới lui đóng kịch, mồm luôn ngọt,
Qua lại làm gương, mặt cứ bì.
Cái thứ ma trành nguy hiểm lắm,
Chui sâu núp kỹ, khó tình nghi !
11-11-03 THIÊN TÂM
(*) Bóng vía, oai phong của Cọp

HỌA THẦN HỔ 6
GỬI BÁC THỢ SĂN
Nghe săn được cọp tớ hồ nghi,
Bèn chạy qua xem bác lột bì.
Mổ bụng lóc xương hầm đỗ trọng,
Moi gan , móc mật tẩm đương quy.
Nhân sâm, Cẩu kỷ thêm cho đủ,
Tráng thận, cường dương mới thấm vì.
Đại bổ thập toàn tôi bác nhậu,
Chén thù, chén tạc ngả nghiêng đi
11/11/2003 ĐÔNG THIÊN TRIẾT

HỌA HỔ THẦN 7
NHẬU THỊT CỌP

Bác Triết nầy sao quá tiện nghi,
Nhưng tôi vớ bở chẳng so bì.
Công lao bắt cọp mừng chưa phỉ,
Xương cốt hầm cao oán đã quy.
Tráng thận thịt kia xơi khoái bởi...
Cường dương rượu ấy nốc ngon vì...
No nê đại bổ nhờ ơn Cụ,
Tiếp tục tạc thù thỏa thích đi...
12-11-03 THIÊN TÂM

HỌA THẦN HỔ 8
ĐƯỜNG SAO HÓC HIỂM

Ở đời chỉ xét đến dung nghi
Chồn cáo làm sao có thể bì
Ruỗi vó anh hùng khi xáp trận
Uốn mình thiếu nữ lúc vu quy
Đường mòn mỏi gối là do bởi ...
Hang cọp khoanh tay chỉ tại vì ...
Thơ khó kiểu này xin vái lạy
Đường sao hóc hiểm dễ gì đi ...
HUỆ THU