16.1.08

NHỮNG NGƯỜI MẤT GỐC 46

Khắp thế giới năm Châu tiến bộ,
Nước Việt mình cơ khổ trần ai.
Chính vì bè lũ tay sai,
Trung Ương Đảng bộ thuộc loài chó săn.
Thờ Lê Mác chẳng cần nguồn gốc,
Bỏ thói lề, đầu độc toàn dân.
Bắt theo chủ nghĩa vô thần,
Xa lìa Chúa, Phật, chỉ cần Mác Lê.
Buộc dân uống bùa mê thuốc lú,
Phải tôn thờ một lũ ác ôn.
Ngưu đầu, mã diện, dâm bôn,
Gian hùng số một, cô hồn không hai.
Lấy chuyên chính độc tài trị nước,
Bắt toàn dân không được tự do.
Độc quyền chúng tự hô to:
“Đảng là ánh sáng” lo cho đồng bào.
Chúng dâng đất cho “Mao Xếnh Xáng”
Để yên bề độc đảng trị dân.
Người ái quốc khắp xa gần,,
Chống phường bán nước buôn dân làm giàu.
Sư, Linh Mục thâm sâu đạo hạnh,
Bậc chân tu quyết tránh lỗi lầm.
Lấy câu khuyến thiện phương châm,

Con đường cứu độ lưu tâm từng giờ.
Đã vùng dậy chống thờ Lê Mác,
Vì bọn này tội ác ngút cao.
Thế là Đảng bắt nhốt lao,
Đem nền Công lý tự đào hố chôn.
Chúng không kể thượng tôn luật pháp,
Dùng bạo quyền chà đạp nhân dân.
Người yêu nước tiếc chi thân,
Đồng thanh chống bọn vô thần bất lương.
Giặc đang lúc bốn phương tan rã,
Chẳng mong gì lấy bả lừa dân.
Đồng bào già trẻ xả thân,
Vùng lên diệt giặc, phải cần hy sinh.
Khi đảng Cộng tan tành rã gánh,
Quê hương ta nghịch cảnh không còn.
Độc tài, chuyên chính tự chôn,
Hẳn là đất nước trường tồn quang vinh.
Rồi Nam Bắc thắm tình đoàn kết,
Rồi trẻ già tươi nết thân thương.
Việt Nam mãi mãi hùng cường,
Bảo tồn nòi giồng Hùng Vương muôn đời.
Thời gian chuyển động đến nơi,
Kẻ nào gieo gió, bão thời gặp ngay. 46

TRƯỜNG GIANG