17.1.08

HỌP BẦY

Bầy thú tranh nhau tấu mục hài,
Càng khuya chúng lếu láo càng dai.
MÈO MUN bảo CHÓ lưng tao dẻo,
KHỈ ĐỘT khoe MÈO đít tớ chai.
LƠÝN Ỷ chửi BÒ ăn lén lút,
DÊ XỒM mắng NGỰA đớp công khai.
TRÂU GIÀ đủng đỉnh lời đanh thép,
Bốc hốt nhanh lên kẻo nữa hoài.

Hoài công nghe chúng nó huênh hoang,
Toa rập cùng nhau lũ điếm đàng.
Quỷ quyệt ma đầu mưu dược quý,
Dối lừa trưởng giả học làm sang.
Giang sơn chồng chất niềm cay đắng,
Đất nước tràn lan nỗi bẽ bàng.
Thay mặt đổi hình cho khác vẻ,
Chung quy bản chất vẫn sài lang.
TRUONG GIANG

HUÊNH HOANG
Có giỏi gần xa đã tiếng đồn,
Dại ngây còn lớn giọng rằng khôn
Ngu si thích giở trò cuồng chữ
Dốt nát ưa bày thói lộng ngôn
Chẳng biết khiêm nhường theo đạo nghĩa
Lại còn ngang ngược bỏ trung ngôn
Lắng nghe lời phải mà tu dưỡng
Kẻo tiếng chê cười giống ác ôn.

Giống ác ôn kia có biết không
Hận bay cũng cá chậu chim lồng
Học LÊ sớm tối như loài cưỡng,
Tụng MÁC ngày đêm tựa giống nhòng
Quên gốc Lạc Hồng, đau đớn chửa?
Nhớ nguồn Mác Xít, thảm thê không?
Mồ cha bỏ phế không thăm viếng,
Đống mối can chi lại khóc ròng?
TRƯỜNG GIANG