16.1.08

NHƯ GIỐNG NGỰA HOANG 56 (1)

Quê tôi có gã cao bồi,
Huênh hoang, bẻm mép nói lời quàng xiên.
Y vốn dĩ tham tiền, hám lợi,
Lại mê xoa, thích chọi gà nòi.
Gặp thời bàn độc lên ngồi,
Đã từng lãnh đạo một thời quê hương.
Tưởng khi nắm mối rường xã tắc,
Thì phải lo cân nhắc trước sau.
Nào ngờ sấp mặt, gục đầu,
Cũng phường mã diện, ngưu đầu quỷ ma.
Khi quốc biến y là võ tướng,
Cũng trăng sao ngất ngưởng chiếu trên.
Rõ ràng bàn độc nhảy lên,
Rung đùi hưởng thụ, đã quên nước nòi.
Giặc Cộng sản khắp nơi đánh phá,
Quân Cộng Hòa chống trả ngày đêm.
Y thì chăn ấm, nệm êm,
Quân Dân riêng phải chịu thêm khốn cùng.
Ngày giặc cộng khắp vùng tấn kích,
Quanh Sài Gòn pháo địch rền vang.
Dân tình hốt hoảng ngỡ ngàng,
Mấy ai thoát cảnh chiến trường nát tan.
Y hò hét trấn an quần chúng,
Quyết một lòng chống Cộng không lui.
Lời vừa khỏi miệng ngọt bùi,
Sớm hôm sau đã co vòi thoát thân.
Y bỏ mặc quân dân ngơ ngác,
Mặc quê hương tan tác, điêu linh.
Nước Cờ Hoa, chốn văn minh,
Tự do bài bạc, thỏa tình ước mơ
Nay y lại trờ cờ đón gió,
Miệng bô bô : “Xóa bỏ hận thù”
Trời ơi ! Ngu quá là ngu !!
Lạy van xin phép quân thù thăm quê.
Sao vội nuốt lời thề chống Cộng ?
Tự chôn “Ngôi Phó Tổng” năm xưa.
“Miệng như đít vịt” tuôn bừa :
“Hoan hô Cách Mạng có thừa nhiệt tâm”
“Cuộc chiến đã bao năm chấm dứt”
“Dân phải ngay lập tức chấn hưng”
“Năm Châu, bốn Bể chung lưng”
“Đầu tư phát triển xin đừng chậm chân!!”
- Này “râu kẽm !” chó săn dốt nát !!
Chớ ngu đần chìa bát xin ăn.
Cộng nô bản chất bất nhân,
“Được chim bẻ ná” bao lần giết nhau.
Đừng “nước đục thả câu” ngu dại,
Kẻo mai này mang hại vào thân.
A dua bè lũ vô thần,
Là mang tai họa trăm phần thảm thương.
Phải tranh đấu kiên cường tự chủ,
Người Việt ta cùng rủ nhau về.
Chôn vùi Chủ nghĩa Mác Lê,
Cùng nhau xây dựng làng quê mạnh giàu.
Khôn hồn xa lánh cho mau,
Cộng nô sửa soạn chật đầu nhà ngươi !! 56

22/2/2004 TRƯỜNG GIANG