16.1.08

NƯỚC SẼ LẬT THUYỀN 52

Giống Cộng Sản nòi bà Tú Đễ,
Toàn một phường đồ tể, lục lâm.
Bụng toàn chứa thứ dao găm,
Nhẫn tâm đầy đọa quanh năm dân lành.
Chúng đã phá tan tành dân tộc,
Bắt dân chiêu thuốc độc Mác Lê.
Từ thành thị đến thôn quê,
Phải thông tư tưởng bùa mê “giặc Hồ”
Bắt Linh Mục tung hô chuyên chính,
Buộc Tăng Ni xu nịnh độc tài.
Chủ trương tôn giáo chia hai,
Giập vùi chính thống, xây đài “quốc doanh”.
Các tổ chức đấu tranh bền bỉ,
Phản đối phường đồ tể gian manh.
Trung ương bóc lột dân lành,
Địa phương cướp đất trở thành xứ quân.
Việc điều khiển nhân quần xã hội,
Mớ kén vò, la lối “thiên thai”.
Toàn dân chẳng kể riêng ai,
Ngay lành gán tội tay sai nhốt tù.
* Báo “Bác Đảng” lu bù viết láo,
Chẳng kể gì nhân đạo, kỷ cương.
Ba trăm tờ báo chủ trương,
Đầu trâu, mặt ngựa mở đường gây oan.
Cả guồng máy “Đảng Đoàn” phá rối,
Dân ba miền chống đối tử sanh.
Quyết đòi “giáo hội quốc doanh”
Không toa rập đảng lưu manh cướp ngày.
Hàng giáo phẩm thẳng ngay, đạo đức,
Đều bắt giam rất mực bất công.
Đi lên “chủ nghĩa đại đồng”,
Bắt dân kìm kẹp, cùm gông khốn cùng.
Trung ương đảng tiệc tùng bí tỉ,
Đủ sơn hào, hải vị chứa chan.
Toàn dân đói rách lầm than,
Đảng thì móc ruột, moi gan dân lành.
Cả dân tộc tan tành vất vả,
Cảnh khốn cùng nhục nhã te tua.
Triền miên trống gióng, chiêng khua,
Kéo bè bán nước, vào hùa buôn dân.
Bọn đầu nậu bất cần lẽ phải,
Hết thờ Nga rồi vái lạy Tàu.
Trải qua bao cuộc bể dâu,
Biên cương, lãnh hải dâng Tàu, thảm thương!!
Quên Quốc Tổ Hùng Vương dựng nước,
Quên tiền nhân thuở trước giữ nhà.
Vì ham vơ vét đô la,
Đành tâm bỏ cả sơn hà Việt Nam.
Cả dân tộc trân cam chia xẻ,
Quyết không tha những kẻ tiếm quyền.
Dân là nước, Đảng tựa thuyền,
Hẳn rồi nước sẽ lật thuyền có phen !!!
26-2-2007
TRƯƠNG GIANG