10.1.08

ĐẠO NGHĨA LẠC HỒNG (40)

Phải nhớ chữ gia phong đạo đức,
Đừng quên câu dưỡng dục cù lao.
Đêm ngày cha mẹ ước ao,
Mong con học rộng tài trao gác Đằng.
Công cha mẹ sánh bằng sơn hải,
Tận đáy lòng con phải báo ơn.
Suy đi nghĩ lại từng cơn,
Công Thầy dạy dỗ quý hơn non vàng.
Kể từ buổi đến trường học tập,
Giấy bút kia từng xấp ai mua ??
Thấy con sớm tối thi đua,
Mẹ cha sung sướng như mua được vàng.
Ơn cúc dục rõ ràng quý trọng,
Công khai tâm lớn rộng nhường bao,
Song thân tuổi hạc càng cao,
Công thành danh toại con nào kém ai.
Dẫu là bậc anh tài hiển đạt,
Chớ hợm mình mẹ hát con khen,
Bạn bè lối xóm thân quen,
Nhớ câu tối lửa tắt đèn thương nhau.
Xưa nay chẳng ai giàu ba họ,
Cũng không ai khốn khó ba đời.
Dẫu rằng vật đổi sao rời,
Gia quy, Quốc pháp nhớ lời mẹ cha.
* Các chiến sĩ Cộng Hòa diệt giặc,
Bảo vệ dân khỏi mắc tai ưuơng.
Đêm ngày giãi nắng giầm sương.
Để cho đất nước quê hương an lành.
Vì chinh chiến tan tành xã tắc,
Thương Phế binh chất ngất khổ đau.
Trăm nghìn chiến sĩ thảm sầu,
Đầy người thương tật bây lâu não nùng.
Họ đang sống vô cùng đau khổ,
Xã hội chia thành hố cách ngăn.
Triền miên rách mặc, đói ăn,
Đời tươi chỉ một, chín phần héo hon.
Con phải nhớ đền ơn chiến sĩ,
Dẫu bạc vàng tùy ý góp gom.
Manh quần, tấm áo, chén cơm,
Cũng là an ủi sớm hôm tỏ lòng.
Người góp của, kẻ giúp công,
Đó là đạo nghĩa Lạc Hồng con ơi !!
Khuyên con chỉ bấy nhiêu lời,
Giữ cho trọn đạo làm người Việt Nam
Vancouver, 23/3/2003.
TRƯỜNG GIANG.