25.1.08

BAO GIỜ

Chúng ta đã có Nguyễn Khoa Nam,
Nước mất là thôi, sống chẳng kham.
Thương những tên hèn tuyên bố láo,
Ghét ba thằng hỗn nói năng xàm.
Lăng nhăng vỗ ngực ta làm lớn,
Lui lủi quỳ chân hắn lại ham.
Cứ thấy sự đời mà phát ngán,
Bao giờ cho hết lũ gian tham.

1042004 HUỆ THU

BÀI HỌA

Sử vàng ghi chép tướng Khoa Nam,
Thành mất hy sinh vẫn cứ kham.
Hận lũ “giếng khơi” toàn lếu láo,
Thù phường “bàn độc” rặt ba xàm.
Công danh xế bóng sao còn tiếc,
Sự nghiệp về chiều lại cố ham.
Lợm giọng phải nhìn quân cẩu trệ,
Đã gươm kề cổ , cớ sao tham ??

100402004 TRƯỜNG GIANG