13.12.09

NGÀN DẶM NHỚ HÀ QUÂN
BÀI XƯỚNG
1/4- Vạn dặm xa xôi nhớ Cụ Hà,
Suốt đời gắn bó với thi ca.
Nhập gia tùy tục dường châu báu,
Xuất khẩu thành chương tựa ngọc ngà.
Khí tiết theo chân Trần Quốc Tuấn,
Can trường nối gót Lý Đông A.
An bần lạc đạo lòng son sắt,
Gương sáng nghìn sau lượng hải hà...
2/4- Hà Thượng, Người Thơ của Xứ Thanh,
Lời ra ngọt lịm tựa cam sành.
Ngựa Hồ trung nghĩa luôn tìm gốc,
Chim Việt khôn ngoan mãi lựa cành.
Quý chữ an bần, không hám lợi,
Yêu câu lạc đạo, chẳng cần danh.
Văn chương để lại nghìn sau đọc,
Gia bảo nho phong khéo để dành !!
3/4- Dành cho hậu thế vạn bài thơ,
Thừa kế nâng niu chớ hững hờ.
Kỹ thuật văn minh luôn quý trọng,
Văn chương trác tuyệt chẳng thờ ơ.
Nhớ câu hiếu thuận là khôn khéo,
Quên chữ nhân luân ấy dại khờ.
Giữ mãi khuôn vàng cùng thước ngọc,
Đáy lòng ghi tạc há làm ngơ !!
4/4- Làm ngơ coi nhẹ nghiệp văn chương,
Xoay xở bao nhiêu cũng lạc đường.
Quý chữ cương thường như giá ngọc,
Trọng câu đạo lý tựa khung gương.
Thương dân diệt bạo, không hai ngả,
Yêu nước trừ gian, cả mọi phương.
Hổ chết để da, người để tiếng,
Hà Quân khí tiết hựu lăng sương...

CANADA, 11/6/2004
TRƯỜNG GIANG

BÀI HỌA

1/4- Đặng Quân muôn dặm gửi cho Hà,
Xướng họa duyên vì mấy khúc ca.
Áo rộng mùa hè : làn gió mát (1)
Non cao đêm vắng : ánh trăng ngà.
Mình già, bạn cũng già rồi nhỉ,
Thơ khoái ta còn khoái thế a ?
Nhớ những ngày xưa đầy tủi nhục,
Lòng riêng vẫn hẹn với sơn hà...
2/4- Sơn hà gấm vóc nét thanh thanh,
Thơ luật huynh ông thật đã sành.
Bạn bốn phương chờ chân thiện mỹ,
Đường muôn nẻo đón lá hoa cành.
Vào đời nếu đã không vì lợi,
Cứu nước cần gì biết đến danh ?
Bác nhắc lẽ nào tôi chẳng đáp,
Thì giờ chẳng rỗi cũng xin dành.
3/4- Dành câu thân ái gửi vào thơ,
Trời nóng đêm trăng cửa khép hờ.
Sân trước lá phong rơi xáo xác,
Nhà bên tiếng trẻ khóc u ơ.
Buồn cười tay trắng mình còn dại,
Thương quá đầu xanh tuổi lúc khờ.
Dâu bể dễ làm ai nản chí,
Bưng tai, lấp mắt sống ngu ngơ ?
4/4- Ngu ngơ sách đọc một vài chương,
Chính nghĩa ta duy chỉ một đường.
Phúc đức đã cầu vun lấy gốc,
Hiếu trung sao nỡ để lòa gương ?
Tinh hoa góp lại từ trăm hướng,
Thành tích trưng ra khắp bốn phương
Mừng vẫn còn nhau sau hoạn nạn,
Mái đầu tuy bạc trắng như sương.
San Jose, 26/6/2004
HÀ THƯƠNG NHÂN
(1) Lấy ý trong một đoạn đối thoại giữa Khổng Tửvà học trò là Tăng Điểm