12.5.08

VUI TUỔI HẠC



12 BÀI XƯỚNG

X1/12- Trần ai đã đến bảy mươi rồi,
Một thoáng mười năm mây nước trôi.
Vẫn nhớ Loa Thành nơi cố quận,
Còn thương Hà Nôi buổi tân thời.
Non bồng muôn dặm đôi chân mỏi,
Phúc lợi ngàn trùng một giếng khơi.
Mới đó qua rồi Hoa Giáp cũ,
Nâng ly chúc tụng hả hê cười.

X2/12- Cười lên trút sạch hết chua cay,
Tuổi tác niềm vui một chút này.
Cuộc chiến năm xưa tàn xứ Bắc,
Trò chơi ngày trước phá bờ Tây.
Trùng dương bạc sóng năm châu sáng,
Trời đất xanh mây bốn biển đầy.
Dọc cõi sơn hà cây trổ lá,
Người từ gươm giáo vẫn còn đây.

X3/12- Đây đó sương mờ khuất núi Lam,
Mây thành tám hướng bỗng nhiên tan,
Bên trời giông bão tuy còn động,
Cuối ngõ phong ba thấy đã tàn.
Thế sự không cân thêm biện luận,
Trần gian chưa hẳn bớt oan hờn.
Con thơ mẹ yếu mừng xum họp,
Tươi mát thanh bình ngọn gió nam.

X4/12- Gió Nam dìu dặt nghĩa văn chương,
Soi sáng từng mây vạn nẻo đường.
Nghiên bút điểm tô tình huyết nhục,
Thơ văn xướng họa nghĩa da xương.
Gieo vần nối lại niềm hoan lạc,
Đọc sách quên đi nỗi đoạn trường.
Đạo hạnh trần gian soi nhật nguyệt,
Sơn hà một giải ấm tình thương.

X5/12- Tình thương thay thế kiếp lao tù,
Muôn cánh hoa vàng đón gió Thu.
Non nước ươm cao niềm hạnh phúc,
Thời gian xóa hết mối oan thù.
Bước chân thiền định soi đêm sáng,
Ngọn gió hư không sạch vết nhơ.
Ba chục năm qua chừng đã đủ,
Cho ai ra thoát đám sương mù.

X6/12- Sương tan đầu ngõ, nắng soi đường,
Cuộc thế trăm năm nặng hí trường
Rọi thấu trời cao tia nắng sớm,
Ươm đầy ngõ hạnh ánh trăng vương.
Chiều chiều thôn xóm vui đoàn tụ,
Tối tối dân làng át nhiễu nhương
Lạc cánh hoa lan trên đất lạ,
Hồn còn mang nặng nét quê hương.

X7/12- Quê hương nghìn dặm gió trăng trôi,
Vó ngựa thiên di cuộc đổi đời.
Ngày tháng khi xưa gầy tuổi mộng,
Bạn bè lúc trước, đuổi ma trơi.
Canh khuya tiếng mõ vang thanh thoát,
Đêm tối đèn chưng chiếu lẻ loi
Muôn dặm đường dài hay sức ngựa,
Nước non còn vẳng tiếng ru hời...

X8/12- Ru hời êm dịu gió trăng lung,
Tiếng hát nghìn sau nghĩa chẳng cùng.
Quan họ nòi tình vui khắp xóm,
Hò lờ mái đẩy rộn bờ sông.
Quên đi một thuở tay chân trắng,
Vượt cả trăm khoanh sắt máu hồng.
Đủng đỉnh bò vàng vui tuổi hạc,
Nắng chiều mây bạc gió thu không.

X9/12- Thu không vang vọng đỉnh thanh cao,
Ban bố bình yên khắp lũy hào.
Một dải biên cương còn vững chắc ?
Năm tầng trận địa có tiêu hao ?
Kinh cầu siêu thoát cơn hư trấn,
Chuông gióng từ bi đợt sóng trào.
Nghiêng mảnh trăng rằm soi tháp cổ,
Giọt vàng linh hiển giữa đồng thau.

X10/12- Đồng thau lấp lánh chốn màn đen,
Thôi vướng làm chi cảnh não phiền.
Đã hết cớ sao còn cố chấp ?
Chẳng còn mà lại cứ đua chen ?
Trăm năm cuộc sống nhiều mê hoặc,
Bảy chục vòng quay chút tỉnh điên.
Quăng lại sau lưng điều tục lụy,
Đầu ghềânh thanh thản bóng non tiên.

X11/12- Non tiên ảo diệu bước phiêu bồng,
Rực rỡ bình minh ánh sáng hồng.
Lòng nhẹ tênh tênh mây tím biếc,
Nước ròng ngát ngát nắng vàng trong.
Thiên đàng, địa giới đây hay đó ?
Thế giới thiên đình có lại không ?
Trời đất lòng người vui rộn rã,
Trùng khơi đưa sóng cánh buồm dong.

X12/12- Buồm dong đi tới chốn yên vui,
Vang khắp trần gian tiếng nói cười.
Cuối ngõ thăng hoa con bướm lượn,
Đầu làng nương gió cánh đào rơi.
Tuy già, tâm trí còn soi mãi,
Dẫu cỗi, hồn thiêng vẫn sáng hoài.
Hoa nở nơi nơi mừng tuổi hạc,
Cuộc đời thất thập hỏi rằng ai ??
ĐÔNG ANH 2006.

12 BÀI HỌA

H1/12- Bảy chín trời ban, thọ quá rồi,
Cuộc đời chi khác áng mây trôi.
Vân Hương Thánh Đức lòa muôn thuở,
Kiếp Bạc Thần Uy rạng vạn thời.
Nhớ đến quê xưa muôn dặm thẳng,
Thương về nước cũ vạn trùng khơi.
Nước người hạnh phúc, văn minh quá,
Vẫn chẳng vui chi hé nụ cười ...

H2/12- Nụ cười xóa sạch đắng cùng cay,
Để sống yên vui trọn kiếp này.
Phải nhớ độc tài vùng đất Bắc,
Đừng quên chuyên chính cõi trời Tây.
Gia quy muôn trước không hề cạn,
Quốc pháp nghìn sau mãi vẫn đầy.
Đất nước phú cường con cháu hưởng,
Rỡ ràng văn hiến vẫn còn đây.

H3/12- Đây vẫn lừng danh chốn núi Lam,
Lưu truyền thiên hạ khó bề tan.
Niềm tin cả nước không hề mất,
Ý chí toàn dân chẳng thể tàn.
Nam Bắc vẫn tràn đầy nghiệt ngã,
Đông Tây luôn ngập ngụa oan hờn.
Năm Châu con cháu nòi Hồng Lạc,
Vẫn khắc trong lòng tiếng Việt Nam.

H4/12- Nam Bang đầy dẫy khách văn chương,
Có bọn u mê bước lạc đường.
Đã chẳng thân yêu đâm thắm máu,
Lại còn ghét bỏ đập mềm xương.
Phía dùng đạo lý bồi nhân phẩm.
Bên lấy nhân luân tạo đoạn trường.
Đất nước vì đâu tan nát thế ??
Chẳng còn tình nghĩa, hết yêu thương...

H5/12- Thương kẻ sa cơ chịu ngục tù,
Ngút ngàn cay đắng đến nghìn thu.
Toàn dân xơ xác tràn oan nghiệt,
Cả nước tan hoang ngập hận thù.
Những ước quê Cha không vấy bẩn,
Chỉ mong đất Tổ hết vương nhơ.
Trẻ già tận lực xây cương mục,
Tú khí, chung linh lấp mịt mù.

H6/12- Mịt mù oan khuất khắp đầu đường,
Bày đặt hay chi tạo đoạn trường.
Chuyên chính đã tan chưa dứt bỏ,
Độc tài dù rã vẫn tơ vương.
Hùa nhau giở giói trò thâm lạm,
Cấu kết đặt bày cảnh nhiễu nhương.
Viễn xứ đau lòng thương cố quốc,
Nỗi lòng ray rứt nhớ quê hương.

H7/12- Quê hương nghiêng ngửa tựa mây trôi,
Thất thế, sa cơ buổi đổi đời.
Thấp thoáng đêm tàn như quỷ sứ,
Lập lòe khắc lậu tựa ma trơi.
Hồi chuông ngũ giới còn vương vấn,
Tiếng mõ tam quy hết lẻ loi.
Trút bỏ hận thù noi chánh đạo,
Chẳng còn văng vẳng giọng ru hời.

H8/12- Ru hời vang vọng cõi mung lung,
Tiếng hát du dương khắp tận cùng.
Cò lả véo von, vang cuối ngõ,
Trống quân réo rắt động bên sông.
Quên sao bằng hữu phơi xương trắng,
Nhớ mãi anh em đổ máu hồng.
Gác bỏ ngoài tai câu oán hận,
Tiền tài, danh vọng có rồi không...

H9/12- Không cần danh vọng mới thanh cao,
Quyền lực đôi khi giá một hào.
Bán đứng biên cương, xương vẫn tốn,
Buôn non hải đảo, máu càng hao.
Tụng kinh Bát Nhã như mây cuốn,
Niệm kệ Lăng Nghiêm tựa sóng trào.
Một giải giang sơn bao quý giá,
Vàng ròng sao lại sánh cùng thau.

H10/12- Thau dù lấp lánh vẫn pha đen,
Chước quỷ mưu ma, chuốc lụy phiền.
Lắm kẻ quàng xiên thường chấp nhất,
Nhiều người ngạo ngược vẫn bon chen.
Bất tài mưu lợi ưa xu nịnh,
Vô hạnh cầu danh, thích đảo điên.
Tục lụy xưa nay là nghiệp chướng,
Mơ màng vẫn tưởng chốn non tiên.

H11/12-Tiên cảnh huyền môn há bập bồng,
Bầu trời bát ngát rực màu hồng.
Xa vòng danh lợi, lòng thanh thản,
Bỏ chốn quyền uy, dạ trắng trong.
Địa ngục giam người không nói có,
A Tỳ trị kẻ có hô không.
Ai cầu chuyển nghiệp qua bờ giác,
Bát Nhã thuyềân từ gắng ruổi dong.

H12/12- Ruổi dong tìm đến chốn tươi vui,
Nhộn nhịp ca vang, rộn tiếng cười.
Xóm dưới muôn màu đàn bướm lượn,
Làng trên trăm sắc đóa hoa rơi.
Tuổi già con cháu mong ngoan mãi,
Sức yếu anh em ước khỏe hoài.
Ngũ đại đồng đường mừng tuổi thọ,
Lộc trời thất thập những ai ? ai ???
6-10-2006
TRƯỜNG GIANG