27.9.08

LÃNH HẢI CHIA LÌA










20 BÀI HỌA (TRƯỜNG GIANG)

H1/20- Quần đảo Hoàng Sa đã mất rồi !!
Trường Sa tiến cống nữa là đôi…
Gia quy tan nát sao còn đứng ?
Quốc Pháp bòng bong vẫn cứ ngồi !
Đất Tổ Đoàn buôn, già phải chịu ??
Quê Cha Đảng bán, trẻ đành thôi ??
Tham quyền cố vị chôn nòi giống,
Chết quách cho xong, hỡi bọn tồi.

H2/20- Bọn tồi đầu óc rỗng như không,
Sấp mặt xun xoe kiếm chút công…
Lạy Mỹ, chẳng qua ham vét bạc,
Van Tàu, âu chỉ thích vơ đồng.
Trá hình cướp của toàn luồn bậy,
Dấu mặt giết người, rặt chạy rông.
Quốc Tổ Hùng Vương không đoái tưởng,
Chỉ cần chật két, thỏa cuồng ngông…

H3/20- Cuồng ngông loài thú học làm người,
Quốc nhục triền miên bởi lũ ngươi.
Dân chủ vùi sâu, loài rắn rết,
Nhân quyền chôn chặt, giống đười ươi.
Năm Châu phát triển, già còn khóc,
Bốn Bể phồn vinh, trẻ hết cười.
Khoác lác càng nhiều, càng lợm giọng
Mặt đen như mực, khó nên tươi…

H4/20- Nên tươi vẻ mặt với toàn dân,
Sĩ khí đừng chôn để ấm thân.
Bờ cõi vì đâu đành cắt đoạn ?
Biên cương hà cớ chịu chia phân ?
Minh Triều cướp đất toàn gây oán,
Mông Cổ xâm lăng chẳng tạo ân.
Đất Tổ, Quê Cha nòi giống Việt,
Luôn luôn toàn vẹn chốn dương trần…

H5/20- Dương trần dù lắm hố, nhiều gai,
Quyết đạp gian truân, dẫu kéo dài.
Bởi giống Nguyên Mông gây khổ ải,
Vì nòi Hán Mãn tạo trần ai.
Giang sơn đồ thán, toàn bi lụy,
Xã tắc khuynh nguy, rặt thống hài.
Nhào nặn tha nhân thành xảo trá,
Gian hùng đệ nhất, quyết không hai…

H6/20- Quyết không hai dạ mới chung tình,
Phản bội quê hương, loại súc sinh.
Tranh đấu cứu dân là hết nhục,
Quy hàng bán nước, chẳng còn vinh.
Chí Minh trát mực Non sông Việt,
Hưng Đạo tô son Quốc sử mình.
Chống giặc ! toàn dân vùng đứng dậy,
Diệt quân xâm lược kẻo người khinh…

H7/20- Kẻo người khinh miệt nước Nam ta,
Bảo vệ thanh danh, giữ đất nhà.
Nỗi hận không còn Hồ Bản Giốc,
Mối sầu đã mất Đảo Hoàng Sa.
Ông cha đổ máu gìn cương vực,
Con cháu phơi xương giữ Quốc gia.
Cả nước diệt thù chung ý chí,
Trăm cay, nghìn đắng cũng xông pha.

H8/20- Xông pha trong gió lạnh căm căm,
Thức trắng bao đêm, nẫu dạ tằm.
Nước mất tấm lòng đầy uất hận,
Nhà tan, cặp mắt rõi đăm đăm.
Giang sơn ngăn cách, tình mờ mịt,
Xã tắc chia lìa, nghĩa biệt tăm.
Quê Mẹ nghìn trùng, hồn trắc ẩn,
Khôn ngăn huyết lệ chảy đằm đằm…

H9/20- Đằm đằm nước mắt khóc Quê hương,
Cố quốc triền miên phủ tuyết sương.
Độc Đảng buôn dân, chuyên dẫn lối,
Tập Đoàn bán nước, thạo đưa đường.
Bắt trai cường tráng lìa hầm mỏ,
Buộc gái thanh tân bỏ mái trường.
Trinh nữ ai trao cho Mụ Tú ??
Cuộc đời tan nát, quá bi thương…

H10/20- Bi thương trời hỡi ! bởi nơi đâu ?
Nhức nhối tâm can, chất chứa sầu.
Cả nước xót xa, cam thống khổ,
Một nhà quặn thắt, chịu cơ cầu.
Ước mong quê cũ lìa bần bạch,
Cầu nguyện làng xưa thoát đớn đau.
Lạy Phật, cầu Trời thương nước Việt !!
Thoát vòng bãi bể, cảnh nương dâu

H11/20- Dâu bể đau thương buổi chuyển thời
Trẻ già khắp nước lệ tuôn rơi.
Dân lành oan ức đầu đơn kiện,
Cán ác tung hoành tạo thú chơi.
Hầu hết đặt bày sai nghĩa lễ,
Mấy ai cư xử đúng tình đời ?
Xưa nay “bọn ngố” nông suy nghĩ
Gây lắm oan cừu mãi chẳng vơi

H12/20-Vơi làm sao được nỗi sầu thương,
Cảnh khổ tràn lan khắp nẻo đường
Nhiều kẻ gian tham gây ác đức
Ít người chính trực, tạo hiền lương.
Ngông nghênh, quyền thế thân hào nhoáng,
Khiêm tốn bình dân phận gió sương.
Ray rứt canh chầy thương nước Mẹ,
Nỗi đau vong quốc mãi còn vương

H13/20- Còn vương thống hận cõi đời này,
Ngăn cách từ Đông tới cõi Tây.
Ngơ ngẩn tựa chim không có bạn,
Ngỡ ngàng như cọp phải lìa bầy
Quê nhà, rừng rậm trơ cành lá,
Xứ lạ, non cao rợp bóng cây.
Lãng đãng Mây Hàng xa vạn dặm,
Ngày đêm theo mãi tấm thân gầy…

H14/20- Thân gầy thui thủi chỉ mình ta,
Giấc điệp còn vơi, nhớ cảnh nhà.
Cuối xóm, ao hồ sen hết lá ?
Đầu làng, bến nước phượng còn hoa ?
Quang Trung chính khí hình luôn rạng
Hưng Đạo kiên trung bóng chửa nhòa.
Cộng Sản độc tài gây thống khổ,
Bán rừng, nhượng biển của Ông Cha.

H15/20- Cha truyền, con nối tự Hùng Vương,
Trải bốn nghìn năm một mối rường.
Chống Bắc giữ gìn toàn lãnh thổ,
Bình Nam bảo vệ vẹn biên cương.
Giang sơn cẩm tú, trai anh dũng,
Xã tắc uy linh, gái đảm đương.
Quốc Tổ Hùng Vương đang réo gọi,
Toàn dân đoàn kết, mãi yêu thương..

H16/20- Quyết mãi yêu thương nước Việt mình,
Bao đời tự chủ hưởng văn minh.
Nam Quan địa giới ôi là đẹp !
Bản Dốc thiên nhiên quả thật xinh !
Bảo vệ biên cương là hữu lý,
Hiến dâng lãnh hải quả vô tình.
Tiền nhân đổ máu tràn sông núi,
Con cháu nghìn đời mới hiển vinh.

H17/20- Hiển vinh truyền lại giống nòi đây,
Ý chí sung thiên rợp cỏ cây.
Lê Lợi dẹp Minh tài cuốn gió,
Quang Trung diệt Mãn, đức lòa mây.
Trưng Vương chí khí, tan quân Hán,
Thái Học kiên cường, nát giặc Tây.
Sự nghiệp kế thừa con cháu hưởng,
Tô son lịch sử thắm tươi này.

H18/20- Này đây Nước Nhược với Non Bồng,
Chi khác quê mình núi cận sông.
Lãnh hải nhấp nhô dài bất tận,
Núi non hùng vĩ rộng mênh mông.
Hồng Hà tưới bón đồng Miền Bắc,
Sông Cửu vun bồi ruộng Cõi Đông.
Cẩm tú giang sơn truyền vạn đại,
Kế thừa sự nghiệp của cha Hồng.

H19/20- Cha Hồng trân quý một quê hương
Chí cả tài cao trải bốn phương.
Cương quyết bảo tồn vùng lãnh hải,
Thề nguyền gìn giữ chốn biên cương.
Buôn dân : phải thấy phường vô đạo,
Bán nước : đừng quên bọn bất lương.
Xanh vỏ, đỏ lòng là phản bội,
Hùa nhau đẩy nước xuống lề đường.

H20/20- Lề đường, chung lối của cha ông,
Quyết trải lòng son giữ núi sông.
Tiếng hát dịu dàng, cơn mộng đẹp,
Câu ca trầm bổng, giấc mơ hồng.
Cây đa cuối xóm, già thường ngắm,
Bến nước đầu làng trẻ vẫn trông.
Bờ ruộng, nương dâu hòa máu thắm,
Tình yêu dân tộc chứa chan lòng…

18-7-2008 TRƯỜNG GIANG