25.4.09

THU VỚI THI NHÂN



(Kính họa bài “Thu Với Thi Nhân” của nhà thơ Trường Giang)

Bài Họa:
1/10-Vén lớp màn sương sạch cõi trần,
Lá vàng theo gió rụng ngoài sân.
Trường-Giang cảm tác hồn thơ quyện,
Lãng-Tử theo gương họa xướng vần.
Góc núi én bầy xây tổ ấm,
Chân trời mây cụm điểm hoa vân.
Giữa hồ cặp ngỗng say tình tứ,
Lấp lánh vầng dương chiếu sáng ngần.
2/10- Ánh nắng qua sương sáng nhẹ nhàng,
Chùm tia phản chiếu ửng hào quang.
Vườn hoa nhánh rũ, cây tàn úa,
Ngỏ hạnh cành rơi, lá rụng vàng.
Ven suối nai đùa mơn cỏ biếc,
Bờ ao cá lội rẽ dòng sang.
Bướm ong luyến Hạ sầu hương nhụy,
Rợp bóng cò bay cánh nối hàng
3/10- Một đàn cò trắng gợi tình thơ,
Lãng đãng chân mây nhạn ngóng chờ.
Cảnh đẹp quê nhà hồn bướm mộng,
Vườn xinh đất khách cánh hoa mơ.
Sen tàn, Hạ luyến, buồn duyên kiếp ,
Lá úa, Thu sang, lạnh bến bờ.
Rảo bước đường mòn, lòng quạnh vắng,
Thẫn thờ bóng đợi dáng ai ngơ.
4/10- Đợi bóng trăng lên gió thở dài,
Đất người mòn mỏi biết tìm ai ?
Còn chăng kỷ niệm lòng lưu luyến,
Hay giấc sầu mơ dạ nhớ hoài.
Nỗi khổ đã qua trong quá khứ,
Niềm vui hy vọng sẽ nay mai.
Công danh sự nghiệp hoàn tay trắng,
Thử thách bao nhiêu cảnh trái đời.
5/10- Trái đời nghịch cảnh, số chưa quen,
Suối lệ ngày đi đẵm mạn thuyền.
Đất khách Hạ buồn ôn nỗi nhớ,
Quê người Thu muộn cố tìm quên.
Lá tràn núi thẳm, khô dòng luyến,
Sương phủ rừng hoang, ướt cỏ mềm.
Cảnh cũ đường xưa hồn đắm mộng,
Cuộc tàn ân quả hỏi nhân duyên.
6/10- Nhân duyên trôi nổi chạnh dòng thơ,
Hoa bút ai gieo được mấy tờ.
Ước vọng tương lai vừa chớm mộng,
Niềm vui hạnh ngộ vẫn hoài mơ.
Á Âu biển cả chia trời đất,
Việt Mỹ trùng dương cách múi giờ.
Dặm khách xa nhà hồn khắc khoải,
Bao giờ sầu nhện mới giăng tơ.
7/10- Giăng tơ nối mộng sẽ về đâu?
Cơn lốc Bảy-Lăm dậy nỗi sầu.
Ray rứt quê nhà, tình cảm nặng,
Luyến lưu đất Mẹ, nghĩa ơn sâu.
Chuỗi đời thấm thoát thân mòn mỏi,
Mạng số trôi nhanh tóc bạc màu.
Gởi gió dòng thơ, câu chúc phúc,
Thiệp hồng nhung nhớ dệt từng câu.
8/10- Từng câu thi tứ, tả rừng chiều,
Nhớ buổi hoàng hôn dưới Bạc-Liêu.
Thẳng cánh cò bay, đồng ruộng mút,
Quanh co cá lội, suối sông nhiều.
Bướm diều lơ lửng hương lòng nhớ,
Tiếng sáo mơ màng điệu bước xiêu.
Bè bạn quây quần đêm lửa trại,
Bên thành giếng nước dựng căn lều.
9/10- Thảm cỏ căng lều, trải chiếu ra,
Đùa vui quên chuyện, nhớ nhung nhà.
Giờ đây hồi tưởng như còn đó,
Kỷ niệm lui về chẳng mấy xa.
Đất khách bon chen cầu hạnh phúc,
Quê người thuận thảo vọng an hòa.
Đắng cay ngàn nỗi, đời lưu xứ,
Cực khổ trăm điều cũng nếm qua.
10/10- Nếm qua mới biết chữ tình thân,
Viễn khách rời quê tưởng thoát trần.
Nhạn bỏ xứ nhà, xây tổ mới,
Con rời đất Mẹ, đổi đời tân.
Ngày về mơ được: bàn chân sắt,
Cảnh cũ nhìn xa: cặp mắt thần.
Nắng Hạ, sương Thu sầu Lãng-Tử,
Kiếp người trong cõi tạm...phù vân.

24-4-2009 DU SƠN LÃNG TỬ



17.4.09

THU VỚI THI NHÂN


H1/10- Phảng phất thu phong sạch bụi trần,
Cánh hoa lả tả rụng đầy sân.
Bên song thi sĩ đang tìm ý,
Cạnh án nhà thơ cũng lựa vần.
Mặt đất chan hòa toàn bạch tuyết,
Bầu trời lơ lửng rặt thanh vân.
Mây Hàng lờ lững bao tâm sự,
Bơi lội thiên nga sắc trắng ngần.
H2/10- Tiếng vạc kêu sương thật nhịp nhàng,
Bầu trời mờ ảo vẻ phong quang.
Trong vườn bạch cúc khoe màu trắng
Trước ngõ hoàng mai lộ sắc vàng.
Lộng lẫy bích đào bao quyến rũ,
Dịu dàng thược dược lắm cao sang.
Cò bay, mây lượn cùng chung hướng,
Lơ lửng tầng xanh chỉ một hàng.
H3/10- Ao thu lặng lẽ giục hồn thơ,
Năm vận thi nhân khỏi đợi chờ.
Bốn Bể hòa bình chung nỗi ước,
Năm Châu hạnh phúc một niềm mơ.
Đông Tây cách trở chưa cùng bến,
Nam Bắc phân ly vẫn cách bờ.
Nấu thịt nồi da con một Mẹ,
Ai người nỡ ngoảnh mặt làm ngơ ??
H4/10- Thức trắng đêm thâu mới thấy dài,
Canh trường lạnh lẽo nhớ chăng ai ?
Xa xôi Nam Bắc nhiều thương nhớ,
Cách biệt Đông Tây lắm cảm hoài.
Tuổi tác chất chồng nay gối hạc,
Cuộc đời vật lộn đã mình mai.
Dế kêu ảo não như than trách,
Tạo hóa gây chi cảnh ngược đời !
H5/10- Hồn thơ lai láng tạo thành quen,
Xướng họa hàn huyên đã một thuyền.
Xây dựng cương thường cần phải nhớ,
Vun bồi đạo lý chớ hề quên.
Ban ơn mong mỏi lòng còn cứng,
Tạo phúc đinh ninh dạ chẳng mềm.
Cứu khổ tha nhân khi hoạn nạn,
Dòng đời kết nối bởi cơ duyên.
H6/10- Mây chiều bảng lảng tạo nguồn thơ
Mặt nước trong xanh phẳng lặng tờ.
Xứ lạ tự do già vẫn ước,
Quê người hạnh phúc trẻ hằng mơ.
Nhân quyền cả nước còn đâu nữa,
Hạnh phúc toàn dân mất tới giờ.
Ngọn thỏ dần khô từ đổi chủ,
Khi nào nhện lại nhả đường tơ ??
H7/10- Cương thường, đạo lý để nơi đâu ?
Phận bạc ngày đêm chất chứa sầu.
Thống khổ cớ sao không lấp cạn,
Hận thù lại cứ mãi đào sâu.
Ba Giềng thịnh trị khi thay sắc,
Năm Mối nghiêm minh lúc đổi màu.
Cầu nguyện bốn phương chung một mối,
Ngày đêm Hàn Luật nối từng câu…
H8/10- Nỗi lòng hoài cảm lúc ban chiều,
Quặn thắt lòng đau cảnh tịch liêu.
Thống khổ thân già không bớt chút,
Bi thương phận trẻ lại thêm nhiều
Vài manh áo mỏng vai sờn rách,
Một túp nhà tranh vách đã xiêu.
Ước nguyện quê hương mau đổi sắc,
Năm gian lợp ngói để thay lều.
H9/10- Chính sử Lê Trần sẽ mở ra,
Ba giềng, năm mối đến từng nhà.
Anh em trọng nghĩa càng gần gũi,
Bè bạn khinh tài chẳng cách xa.
Trai gái thân thương cầu chữ thuận,
Trẻ già quý mến nguyện câu hòa.
Yêu nhau củ ấu nên tròn trịa,
Gian khổ trăm nghìn cũng vượt qua.
H10/10- Thương yêu lời nhắn gửi người thân,
Cầu nguyện cho nhau dứt nợ trần.
Trai gái văn minh không thủ cựu,
Trẻ già hủ lậu đã canh tân.
Đường Thi năm vận như mưa lũ,
Hàn Luật tám câu tựa sóng thần.
Giòng giống Tiên Long con cháu nhớ,
Viêm Bang muôn thuở, đóa hồng vân…
SJ 21-2-2009 TRƯỜNG GIANG




5.3.09

BÀI CA QUAN HỌ


Một đêm mưa gió bão bùng
Cất lời tâm sự não nùng ta ca .....
Bằng lời Việt, tiếng nước ta
Bài thơ quan họ đậm đà nét son

Vẳng như tiếng hạc đầu non
Nhẹ nhàng gió thỏang qua muôn lá cành
Ngọt ngào thỏ thẻ chim oanh
Thì thầm nhỏ giọt ân tình mưa ngâu

Đoạn Trường ai đã quên mau
Gieo vần ai oán ngỡ đâu Thúy Kiễu
Xa quê trong buổi xế chiều
Không trung lơ lửng cánh diều đứt dây

Hồn quê phảng phất đâu đây
Câu hò, lời hát nhớ ngày chia xa
Tưởng chừng trở lại quê nhà
Bài ca quan họ đem ta trở về

Thả hồn trên nẻo đường quê
Ngâm câu thơ nhắc lời thề đầu non
Từ khi ngọc rớt xuông bùn
Bao người lưu xứ lòng buồn chưa nguôi

Nhớ về quê cũ phương trời
Tình quê vẫn quyện thắm vôi với trầu
Thời gian qua đã bao lâu
Tháng Tư Đen vẫn niềm đau một đời

Bài thơ quan họ mượn lời
Phổ vào cung bậc chơi vơi êm đềm
Trách người phủ bức màn đen
Nỡ tâm nhuộm đỏ, nhận chìm quê hương

Tơ tầm mãi vẫn còn vương
Đá mòn Sông cạn hận trường khó nguôi
Một lời Bạn hứa cùng tôi
Lấp sầu hận dựng xây đời đẹp thơ

NGOC BÍCH


BÀI HỌA VẬN
Nhịp nhàng tiếng trống bập bùng,
Xóm ngoài văng vẳng bi hùng lời ca.
Dịu dàng thay, tiếng Việt ta !
Thi văn muôn thuở sơn hà tô son.

Trong như tiếng hạc trên non,
Nhẹ như nước suối đang tuôn dưới cành,
Líu lo tiếng hót hoàng oanh,
Dịu dàng tấu khúc nhạc tình "Mùa Ngâu"

Nhặt khoan nhè nhẹ qua mau,
Lời thơ não nuột, bể dâu nàng Kiều.
Cố hương lìa bỏ một chiều,
Mây Hàng lờ lững, con diều buông dây.

Hương quê thoang thoảng còn đây,
Vẳng nghe giọng hát từ ngày lìa xa.
Tâm tư nhớ nước, thương nhà,
Mang theo "Quan Họ" phương xa buổi về.

Lòng còn mang nặng tình quê,
Ngâm thơ giãi tỏ lời thề nước non.
Dù cho sông cạn, đá mòn,
Trùng khơi vạn dặm nỗi buồn khôn nguôi.

Thoắt đà mấy chục năm trời,
Ngổn ngang trăm mối : bình vôi, khay trầu.
Ngày đêm càng đợi, càng lâu,
Tháng Tư oan nghiệt,nỗi đau suốt đời !...

Nỗi quê nói chẳng hết lời,
Thầm mong cố lý trùng khơi êm đềm.
Tang thương nước cũ màu đen,
Xé lòng ai tắt ánh đèn quê hương !!!...

Ngàn sau, sầu hận còn vương,
Núi cao, biển rộng đoạn trường khôn nguôi.
Nhủ lòng kiếm luyện, gươm tôi,
Quyết xây dựng lại cuộc đời như "Thơ"...

02-12-2008 TRƯỜNG GIANG



16.2.09


TRUYỆN CỘNG ĐỒNG.

1/2- Đã mấy tuần nay truyện cộng đồng,
Bà con nghe có não lòng không?
Anh em ngoảnh mặt toàn tìm vết,
Bè bạn xoay lưng rặt bới lông.
Tiểu tiết không dằn, hư đại sự,
Tư hiềm vội giận hại cho công.
Cùng nhau chống cộng nay sao nỡ,
Cư xư như hai gái một chồng.?? !!
2/2- Chỉnh nhau tư tưởng, lập trường thôi,
Xây dựng cho nhau thế đủ rồi.
Hai chữ tiền tài son quệt ngược,
Đôi dòng nhân nghĩa nước trôi xuôi.
Trai cò tích cũ sao không nhớ?
Bó đũa gương xưa há chẳng soi.
Kẻ trước thấy sai mà cố chấp,
Người sau lạc hướng biết đâu noi.
TỪ PHONG.

BÀI HỌA 1
1/2- Quân tử hòa nhi diệc bất đồng ? (1)
Năm người, mười ý có buồn không!!
Cùng chung một hướng sao đâm cánh,
Nào phải hai đường cứ vặt lông.
Bóp méo phá tan là vạn tội,
Vo tròn xây dựng ấy nghìn công.
Yêu nhau củ ấu nên tròn trịa, (2)
Thiên hạ khinh khi gái lộn chồng !! (3)
2/2- Giữ gìn chính khí mãi không thôi,
Nước mất, nhà tan, nhục lắm rồi.
Dại dột mới bơi dòng chảy ngược, (4)
Khôn ngoan thì lội nước trôi xuôi (5)
Ếch ngồi đáy giếng bao người ngó, (6)
Hổ chết để da lắm kẻ soi. (7)
Oan trái hay chi toan giở giói??
Trẻ già đoàn kết để người noi.

TRƯỜNG GIANG

GHI CHÚ:
(1) QUÂN TỬ HÒA NHI BẤT ĐỒNG : Người quân tử hòa mình vào tập thể để làm việc tốt, không a dua làm việc xấu.
TIỂU NHÂN ĐỒNG NHI BẤT HÒA : Kẻ tiểu nhân a dua làm việc xấu , không hòa mình vào tập thể để làm việc tốt có ích cho gia đình, xã hội.
(2) Tục ngữ : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau bồ hòn cũng méo
Hoặc là : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau thì quả bồ hòn cũng vuông.
CỦ ẤU là loại củ mọc dưới ao hồ, có hình tam giác (ba cạnh) trông méo mó, hai đầu nhọn như hai cây gai tre.
BỒ HÒN là một loại quả tròn như hòn bi ve.
(3) Con gái mà nay lấy chồng này, mai lấy chồng khác là người đáng khinh.
(4) Bơi hoặc lội ngược dòng nước chảy xiết rất khó tới đích mà con bị nguy hiểm, có khi bị sặc nước chết giữa dòng sông.
(5) Lội xuôi dòng nước vừa không nguy hiểm, vừa mau tới đích.
(6) Ếch ngồi đáy giếng chỉ nhìn thấy bầu Trời lớn bằng cái nón.
(7) Tục ngữ : Hổ chết để da, Người ta chết để tiếng.
Con hổ chết vẫn còn để lại bộ da để may áo, làm nệm.
Con hổ như vậy thì người ta cũng nên làm việc tốt để lại tiếng tốt cho người đời sau.

BÀI HỌA 2

(Họa vận bài thứ Nhất “ Truyện Lạ Cộng Đồng” của nhà thơ Từ Phong
đăng trong Việt Báo số 11 ngày 21 - 9 – 02 tại Houston, Teaxas)

Chớ trách làm chi chuyện mấy đồng ?
Buông trôi thế sự, cũng như không ?
Háo danh , trục lợi hay tìm vết !
Trách nhiệm, vô tư chẳng vạch lông.
Trăm ý, trăm người làm sao tránh !
Một lòng, vạn kẻ chẳng nài công.
Đã cùng tranh đấu thì nên gánh
Cái cảnh ghét ghen gái một chồng !

VÂN TRANG

CHÀO MỪNG



Thi Hữu NGÔ MINH HẰNG
Nhân dịp từ New Jersey về thăm San Jose ngày 10-1-2009

Chào mừng Thi hữu NGÔ MINH,
HẰNG NGA quý nghĩa, trọng tình đến thăm.
Thời gian trải một năm xa vắng,
Chứa chan tình trĩu nặng nhớ mong.
BỐN PHƯƠNG vất vả long đong,
Nhỏ to chịu tiếng đàn ong vang đồn.
Giòng Quân Tử nhất ngôn ký xuất,
Chẳng khi nào để mất Chính Danh.
Thi Đàn chị chị, anh anh,
Sớm hôm Xướng Họa đã thành luật chung.
Chỉ ngâm vịnh anh hùng Dân Tộc,
Chỉ chống phường nô bộc gian phi.
Đinh ninh cư xử tôn ti,
Đáy lòng ghi nhớ “Hòa nhi bất đồng”.
Tình thi hữu như dòng nước ngọt,
Tưới bón vườn Văn Học trước sau.
Cương thường Đạo lý đội đầu,
Để cho hậu duệ đua nhau luyện rèn.
Nền Dân Chủ vững bền mãi mãi,
Thì nước nhà oan trái tiêu tan.
Quê hương xứ sở bình an,
Dân giàu, nước mạnh, chứa chan tình người.
Văn Thi sĩ vui cười góp sức,
Đã vun bồi cây ĐỨC trổ hoa.
Quê hương Phúc, Lộc đề đa,
Nhân quyền nở rộ chói lòa khắp nơi.
Việt Nam sẽ nghìn đời thịnh trị,
Càng phát huy Chính Khí Viêm Bang.
Từ thành thị, đến xóm làng,
Việt Nam mãi mãi ngang hàng năm Châu.
Lời quê chắp nhặt nên câu,
Chân thành tặng bạn trước sau làm quà.

San Jose,10-01-2009
T.M. Thi Văn Đoàn Bốn Phương
Thi Văn Đoàn Trưởng

TRƯỜNG GIANG



11.2.09

XIN NGHỈ HƯU


Tiết Thượng Nguyên khí trời mát mẻ,
Xin có lời rành rẽ cáo tri.
Kể từ lìa nước ra đi,
Dấn thân hoạt động thiếu gì góp công.
Việc lớn nhỏ cộng đồng sớm tối,
Chẳng kể gì mỏi gối chồn chân.
Văn chương, thi phú góp phần,
Vun bồi học thuật toàn dân tỏ tường.
Thi Văn Đoàn Bốn Phương ra mắt,
Khắp đó đây kết chặt tình thân.
Văn nhân, thi sĩ xa gần,
Cùng nhau tương kính như tân kết đoàn.
Tình giao hảo hân hoan sớm tối,
Năm năm ròng tựa Hội Hoa Đăng
Tương thân chi khác môi răng,
Ngày đêm sinh hoạt càng tăng hợp quần.
Thơ xướng họa Long Vân tốt đẹp,
Lấy khiêm nhường khuôn phép xã giao.
Khi đi đứng, lúc ra vào,
Thương yêu, đùm bọc khác nào anh em.
Tuổi chồng chất càng thêm biếng nhác,
Lúc đứng ngồi đã khác khi xưa.
Dẫu cho thiện chí có thừa,
Hàm răng khấp khểnh, muối dưa bẽ bàng.
Luôn quý lẽ “đáo giang tùy khúc”, (1)
Vẫn trọng “câu tùy tục nhập gia”.(2)
Thời gian mỗi tuổi một già,
Mắt mờ, chân chậm cũng là tự nhiên.
Noi gương bậc Thánh Hiền đạo cả,
Thuận lẽ trời, “lão giả an chi” (3).
Tuổi già ngày một yếu đi,
Việc chung không được nể vì tham gia.
Xưa nay luật “tre già măng mọc”,
Rừng Bích Đào nẩy lộc đơm hoa
Thanh niên gánh vác sơn hà,
Để cho lão trượng về nhà nghỉ ngơi.
Tám hai tuổi thảnh thơi nhàn hạ,
Vẫn nhớ câu chị ngã, em nâng.
Lời quê góp ý xin dâng,
Xây lầu Văn học cao tầng sánh mây.
Lời chân thật tỏ bày tha thiết,
Để anh em đều biết ý tôi.
Hoàn thành tác phẩm ba rồi,
Tìm người thay thế là tôi rất mừng.
Thi Đoàn vẫn tưng bừng hoạt động,
Vẫn con đường Chính Thống ta đi
Chữ rằng “NGÔN DỊCH TRƯỜNG PHI”
Nghìn sau tiếng tốt còn ghi để đời.

2- 2009
TRƯỜNG GIANG
GHI CHÚ :
(1) Thuyền đi tới đoạn sông nào, phải tùy theo khúc sông ấy thẳng hay quanh co mà lái thuyền cho khỏi đâm vào bờ. Người ta cũng vậy, phải tùy theo hoàn cảnh mà cư xử với nhau khéo léo, không để gây ra va chạm, xích mích với nhau.
(2) Vào nhà ai phải theo gia quy, khuôn phép của nhà đó mà cư xử cho đúng phép tắc của gia đình họ.
(3) Già rồi thì an phận, không đua đòi

TÂM TÌNH


CÙNG BẠN BỐN PHƯƠNG

BÀI XƯỚNG

Nâng ly thổ lộ mươi câu,
Lời vàng chúc tụng cho nhau tốt lành.
Tình thi hữu anh anh, chị chị,
Đã bao lần hiệp ý với nhau.
Thân thương trân quý từ lâu,
Nối điêu Hàn Luật tám câu họa vần.
Việc cư xử “như tân tương kính”,
Chẳng khi nào suy tính thiệt hơn.
Không kiêu ngạo, chẳng giận hờn,
Khiêm cung cư xử như đờn chùng dây.
Thơ “Liên Bạt” (1) hàng ngày học hỏi
Phú “Đôn Thư” (2) trao đổi thành câu.
Kính yêu từ trước đến sau,
Phương châm thuận thảo làm đầu xã giao.
Tình bè bạn xiết bao trang trọng,
Nghĩa anh em dày mỏng yêu thương.
Cùng nhau bồi đắp cương thường,
Để cho bền chặt mối rường Lạc Long.
Cùng đoàn kết đáy lòng tự nhủ,
Quyết xây nền tự chủ Viêm Bang.
Ông Cha chống Bắc bình Nam,
Lẽ nào con cháu lại cam thua người.
Cả dân tộc tiếng cười đã tắt,
Vì độc tài chia cắt anh em.
Mất rồi Dân chủ ngày đêm,
Không còn hạnh phúc êm đềm như xưa.
Kết đoàn già trẻ sớm trưa,
Dập tan chuyên chính, gió mưa thuận hòa.
Không còn nấu thịt nồi da,
Nước nòi Hồng Lạc âu ca nghìn đời.

9-2-2009 TRƯỜNG GIANG

(1) Làng Cụ Nghè Trần Bích San
(2) Làng cụ Nghè Dương Khuê

BÀI HỌA

(Họa ngay trong bàn tiệc Sinh Nhật của Trường Giang tổ chức tại BOTOWN RESTAURANT 409 S. 2ND ST, (408) 295.2125, ngày 8-2-2009

Gặp đây thơ lại vài câu,
Thương nhau nghĩ đến với nhau thế này.
Nghĩ đến tình bấy nay anh chị,
Nghĩ đến câu hiệp ý với nhau
Thi ca quý mến từ lâu,
Gọi là thêm một vài câu họa vần.
Vốn nhớ chữ “như tân tương kính”,
Nỡ lòng nào toan tính thiệt hơn.
Dẫu cho có chút tủi hờn,
Lẽ nào như những cung đờn chùng dây.
Nghĩ lắm lúc ngày ngày học hỏi,
Lại đôi khi trao đổi ba câu.
Quý nhau cả trước lẫn sau,
Cúi dầu không thẹn, ngẩng đầu chẳng cao.
Nghĩ bè bạn xiết bao trân trọng,
Nghĩ tình đời chẳng xứng yêu thương
Gặp nhau vốn đã vô thường,
Lại trong thanh khí mối rường Lạc Long.
Giữ thật kín đáy lòng tự nhủ,
Lũ chúng mình rằng chủ Viêm Bang.
Đã từng chinh Bắc, bình Nam,
Lẽ đâu con cháu đành cam thua người.
Dù độc tài nụ cười chẳng tắt,
Lẽ nào đâu chia cắt anh em.
Đã là Dân chủ còn thêm,
Càng thêm vui vẻ, êm đềm tình xưa.
Kết đoàn từ sớm đến trưa,
Lấy câu thuận thảo nắmg mưa thuận hòa.
Chúng mình cùng một màu da,
Người ca Hồng Lạc vốn là say xưa.


9-2-2009 HÀ THƯỢNG NHAN

6.2.09

HƯỚNG VỀ QUÊ CŨ


Ngơ ngẩn triền miên, dạ rối bời,
Hướng về quê cũ lệ tuôn rơi.
Giang sơn nghiêng ngửa, hờn thay chủ,
Xã tắc khuynh nguy, hận đổi đời.
Văn Hiến bốn nghìn Đoàn bán đứng,
Tài nguyên muôn vạn Đảng buôn chơi.
Toàn dân đang sống trong kìm kẹp,
Thù hận, oan khiên đến ngút trời.

Ngút trời thống khổ ở quê ta,
Tang tóc trùm lên khắp mọi nhà.
Bán máu, chúng đem con bỏ chợ,
Buôn xương, họ nấu thịt nồi da.
Cháo khoai, lỏng chỏng vài thìa mắm,
Cơm bắp, tênh hênh mấy quả cà.
Hạnh Phúc,Tự Do đều bánh vẽ,
Khi nào đất nước mới hoan ca???
TRƯỜNG GIANG




28.1.09

HÒA N HI BẤT ĐỒNG (2)





1/2- Quân tử hòa nhi diệc bất đồng, (1)
Năm người mười ý có buồn không !!
Cùng chung một hướng sao đâm cánh,
Nào phải hai đường cứ vặt lông.
Bóp méo phá tan là vạn tội,
Vo tròn xây dựng ấy nghìn công.
Yêu nhau củ ấu (2) nên tròn trịa,
Thiên hạ khinh khi gái lộn chồng (3)
2/2- Giữ gìn chính khí mãi không thôi,
Nước mất, nhà tan nhục lắm rồi,
Dại dột mới bơi dòng chảy ngược, (4)
Khôn ngoan thì lội nước trôi xuôi. (5)
Ếch ngồi đáy giếng bao người ngó (6)
Hổ chết để da, lắm kẻ soi (7)
Oan trái hay gì, toan giở giói ??
Trẻ già đoàn kết để người noi.
1-01-2009 TRƯỜNG GIANG

GHI CHÚ :
(1) “Quân tử hòa nhi bất đồng, Tiểu nhân đồng nhi bất hòa” (Nghĩa là : Người quân tử hòa mình vào tập thể nhưng không a dua nịnh bợ để cầu lợi. Kẻ tiểu nhân cũng hòa mình vào tập thể nhưng lợi dụng để mưu lợi riêng cho mình.
(2) Tục ngữ : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau bồ hòn cũng méo
CỦ ẤU là loại củ mọc dưới ao, hồ, có hình ba cạnh, trông méo mó, hai đầu nhọn như hai cái gai.
BỒ HÒN là một loại quả tròn như hòn bi ve.
Theo thói thường, khi yêu người nào thì dù người đó có làm điều xấu xa cũng cho là người ấy tốt. Trái lại, nếu ghét người nào thì dù người đó chuyên làm điều tốt lành cũng cứ cho họ là người không tốt.
(3) Con gái mà nay chồng này, mai chồng khác là người không có đức hạnh, đáng khinh.
(4) Bơi lội ngược dòng nước rất khó tới đích, có khi sặc nước chết giữa dòng sông.
(5) Bơi xuôi dòng nước vừa không nguy hiểm, vừa mau tới đích. Người khôn ngoan cũng vậy, phải hành động theo ý muốn của tập thể cộng đồng.
(6) Ếch ngồi dưới đáy giếng chỉ nhìn thấy bầu trời to bằng cái nón. Ý nói người không biết nhìn xa, trông rộng, không hiểu biết nhiều.
(7) Tục ngữ : Hổ chết để da, người ta chết để tiếng.
Con hổ chết còn để lại bộ da để người ta may áo, làm nệm. Loài người cũng vậy, lúc sống nên làm việc tốt thì khi chết mới để lại tiếng tốt cho người đời sau noi theo.

MỪNG TẾT THÊM NỮA

BÀI XƯỚNG

CHÚC BẠN TA.

* Mừng hoài chưa đủ muốn mừng thêm,
Năm mới năm me tới trước thềm.
Ta chúc cho nhau năm Kỷ Sửu,
Tri âm, tri kỷ mãi êm đềm.

* Năm mới năm me chúc bạn ta,
Trẻ già trai gái khắp gần xa.
Xuân về vui ngắm Xuân đơm nụ,
Hạ đến mừng nhìn Hạ trổ hoa.
Thu tới không lo tình cách trở,
Đông về chẳng ngại nghĩa lơ là.
Suốt mười hai tháng lòng thư thái,
Cùng ý trung nhân mãi đậm đà.

1-2009 LTĐQB

BÀI HỌA VẬN
MỪNG XUÂN

* Xuân về chúc tụng tuổi già thêm,
Sức khỏe chạy đua tới bậc thềm.
Kỷ Sửu quanh năm toàn hạnh phúc,
Bạc tiền dư giả sống êm đềm.

* Đầu năm thiên hạ chúc mừng ta,
Bốn bể du hành chẳng ngại xa.
Xuân đến ngắm Đào vừa trổ nụ,
Hạ về nhìn Cúc mới đơm hoa.
Thu sang nhớ chị nên phiên phiến…
Đông tới thương em chỉ gọi là…
Bên án ngâm câu Xuân bất tận,
Hàng đêm cầu nguyện Phật Di Đà.

23-1-2009 TRƯỜNG GIANG


22.11.08

GỬI NGUYỄN MINH TRIẾT


1/4- Đôi dòng nhắn gửi Nguyễn Minh Triết,
Hãy vảnh tai nghe lời giả thiệt.
Lẽ phải ai ai cũng ráng theo,
Đường ngay mọi người đều nên biết.
Thanh liêm cả đời được suy tôn,
Tham nhũng suốt kiếp phải tận diệt.
Đảng Cộng huênh hoang giải phóng dân,
Quê hương kinh tế càng tê liệt…

2/4- Bốn nghìn Văn hiến dân hiền hòa,
Xã Hội Chủ Nghĩa toàn bố láo.
Có nói là không, rõ lọc lừa,
Đen thay bằng trắng, ôi điên đảo !
Buôn non dân chủ diệt nhân quyền,
Bán rẻ tín ngưỡng, phá đạo giáo...
Đất nước nghèo vì thuyết đại đồng,
Quê hương nát bởi Đảng bát nháo

3/4- Hiến pháp cho dân quyền Tự do,
Tự do cư trú, tự do nói.
Độc tài dạy trẻ nghiệp lia chia,
Chuyên chính xúi già nghề phản bội.
Xã hội lọc lừa, ôi lẫy lừng,
Nhân quần dối trá, thật vang dội !
Quê hương rối mù tựa bòng bong,
Đất nước tan hoang như kén rối.

4/4- Chủ trương khống chế các Tôn giáo,
Đàn áp liên tục để phá Đạo.
Chẳng kể gì pháp luật, kỷ cương,
Bắt người vô tội để tra khảo.
Trời ơi giải phóng cứu nhân dân !!
Miệng lưỡi rắn độc, toàn nói xạo
Hỏa ngục trần gian rồi sẽ tan,
Dân đem phanh thây lũ ma cạo…
19-6-2008
TRƯỜNG GIANG

19.11.08

DÂN, NƯỚC XƯA NAY



X1/2- Tràn lan tai họa ngập đầu dân,
Phe phỡn ăn chơi “họ” chẳng cần.
Bán tước kỳ kèo vàng chục ký,
Buôn quan móc ngoặc bạc trăm cân.
Nhân quyền băng hoại : thờ ma quỷ,
Tôn giáo suy vi : diệt thánh thần.
Mép giải, mồm loa “yêu đất nước”,
Trời ơi ! Lợm giọng lũ phi nhân
X2/2- Nhân luân chôn lấp, thế cùm gông,
Văn Hiến phôi pha giống Lạc Hồng.
Âu Lạc vẫn còn vang Biển Bắc,
Văn Lang chưa hết dội Trời Đông
Trưng Vương diệt Hán, kìa bia đá,
Hưng Đạo trừ Nguyên, nọ tượng đồng
Ai bắt dân thay rường mối cũ ??
Tôn thờ tà đạo, thế Tiên Long !!
X3/4- Tiên Long nòi Việt giống Anh hùng,
Giữ nước toàn dân diệt bạo hung.
Đánh Mãn, Quang Trung dân bái phục,
Chống Minh, Lê Lợi nước tôn sùng.
“Lương” dâng Bản Giốc biên cương Bắc,
“Đồng” hiến Hoàng Sa lãnh hải Đông.
Xã tắc nghìn xưa loang máu giặc,
Ngày nay “đảng” bán cả cha ông...
X4/4- Ông cha dựng nước đã dầy công,
Con cháu ngày nay phải để lòng.
Quốc Pháp suy vi tàn đất nước,
Gia Quy băng hoại phá non sông.
Đảng buôn tình dục sao khua trống ??
Đoàn bán lao nô vẫn đánh cồng !!
Tôn giáo quốc doanh chôn tín ngưỡng,
Toàn dân quằn quại xích, xiềng, gông...

18/3/2006 TRƯỜNG GIANG

BÀI HỌA
DÂN NỨƠC XƯA NAY

H1/4-Âm dương thuận hiệp tất an dân
Đất nước tràn lan những thứ cần
Hoa để dâng chùa không tính bó
Nếp dùng gói bánh chẳng đong cân
Toàn dân mừng lễ tôn minh chủ
Cả nước cầu an thoát ác thần
Con cháu Tiên Rồng vui đoàn tụ
Gia công,cộng sức gíup tha nhân.
H2/4- Tha nhân chung sống một non sông
Đất nước từ đây sạch rợ hồng
Kinh,thượng thuận hòa Nam chí Bắc
Núi non hoa gấm Tây sang Đông
Rừng vàng biển bạc dân no ấm
Sức trẻ tài trai nước hợp đồng
Xây dựng quê hương luôn cẩm tú
Ngàn năm văn vật đất Thăng Long.
Dân Tình, Đất Nước thế sao ?
H3/4- Hãy nhớ dân ta thuộc tổ: Hùng
Bao năm dựng nước chống Nô - Hung
Bờ Nam Chiêm,Thái đều qui phục
Ải Bắc Nguyên ,Minh thẩy nể,sùng...
Xưa đó cha ông nào sợ mạnh
Mà nay bọn khốn lại e đông(Trung quốc)
Để cho đất nước càng tơi tả
Vậy hỏi Hồ nha, nhục hả ông ?
H4/4- Hả ông, Sao lại tự tâng công ?
Kháng chiến chưa xong đã trở lòng
Giết hại anh em rồi bán nước
Giựt dành bổng lộc cố ngăn sông
Cho trai chán nản quên luôn nước
Để gái ham vui bỏ cả cồng...
Đạo lý bây giờ sao lạ thế ?
Có tiền chi Đảng, sẽ tha gông.
Từ Thanh Hà, April –02 -06








18.11.08

TIẾNG ĐỜI NGUYỀN RỦA


(Tặng người phản bội quê hương)

Tấm thân đạp đất đội trời,
Hàng thần lơ láo, tiếng đời nhục không ?
Tưởng rằng bẻ cũi, phá gông,
Vì tiền lìa bỏ Cộng Đồng thân thương.
Nhân danh tập thể đồng hương,
Bày mưu lừa lọc tính đường ăn chia.
Đeo râu, đội mũ, đi hia,
Sớm hò, tối hét để bia miệng cười.
Mua danh ba vạn rõ mười,
Ba đồng nay bán cho loài quỷ ma.
Quên nghĩa Mẹ, bỏ công Cha,
Đầu hàng giặc cướp, thật là hổ ngươi.
Đã quên lãnh đạo một thời,
Chiêng khua, trống đánh rợp trời cờ bay.
Quyền uy lúc nắm trong tay,
Rượu chè, bài bạc tối ngày đam mê.
Mặc dân chịu lắm ê chề,
Tham quan, ô lại làm hề múa may.
Miền Nam đổi chủ đắng cay.
Sẩy đàn tan nghé vì bầy bất lương
Chôn đạo lý, bỏ luân thường,
Hiến dâng hải đảo, biên cương cho Tầu.
Trị dân : trấn áp đứng đầu,
Nhà tù san sát năm Châu thua tài.
Tự do tôn giáo ngoại lai,
Đạo nào cũng phải chia hai kiểu Tầu.
Ruộng vườn khắp nước từ lâu,
Chính quyền cướp đoạt chia nhau giành phần.
Gia quy, Quốc pháp tan dần,
Dân oan như thể sóng thần vùng lên.
Mặt mày lấy mực tô đen,
Chôn vùi liêm sỉ chịu hèn tấm thân.
Cạn suy ăn bả vô thần,
Hiền nhân xa lánh, thích gần quỷ ma.
Đến nay tuổi đã về già,
Cam tâm thờ lũ gian tà bất nhân…
Tiếp tay giặc Cộng vô luân,
Đọa đầy xã hội, nhân quần tả tơi !!
Đắng cay quá nỗi hỡi trời !!
Sao không tiêu diệt bọn người hại dân
Đồng bào khắp chốn xa gần,
Khinh khi nhìn lũ bất nhân giữa đường
Giữ gìn được vạn người thương,
Nghìn sau khỏi tiếng bên đường thị phi. 44
Ngày 31-10-2008.
TRƯỜNG GIANG

14.11.08

CỨU NƯỚC



BÀI XƯỚNG

1/4- Trai thanh, gái tú Việt Nam ơi !
Cứu nước hiện nay đã đúng thời.
Khắp chốn toàn dân đòi trả đất,
Mọi vùng hiền sĩ quyết thay đời.
Xông lên săn đuổi cùm bầy cán,
Vùng dậy truy tầm xích lũ “ươi”.
Cả đám Đảng Đoàn chuyên cướp giật,
Làm sao xứng đáng sống trên đời.
2/4- Làm sao xứng đáng sống trên đời,
Bọn quỷ hành dân rách tả tơi.
Sáng tối lo toan dâng hiến đất,
Ngày đêm suy nghĩ để giành ngôi.
Nam Quan cống Hán không e nhục,
Bản giốc cho Tầu chẳng sợ tồi.
Đứng dậy đan tay ta giải phóng,
Dẹp tan Trung Quốc , diệt bầy tôi.
3/4- Dẹp tan Trung quốc, diệt bầy tôi,
Một lũ lưu manh hãm hại người.
Mưu chiếm Sa Sa sai ý Thánh,
Toan xâm Đông Hải nghịch lòng Trời.
Rừng vàng, biển bạc thề gìn giữ,
Gấm vóc, lụa là nguyện chẳng lơi.
Nội ngoại đấu lưng cùng đứng dậy,
Dẹp tan Trung quốc, diệt bầy tôi.
4/4- Dẹp tan Trung quốc diệt bầy tôi,
Giành lại giang sơn Việt đẹp ngời.
Hùng sử nghìn năm vang khắp chốn,
Danh nhà muôn thuở rạng nơi nơi
Cháu con hãy nhớ làm hưng thịnh,
Hậu duệ đừng quên phải thức thời.
Đoàn kết cùng nhau ta kiến thiết,
Quê hương hùng mạnh tiếng long trời.
11-2008 Joseph DUY TÂM

BÀI HỌA VẬN
1/2- Đồng bào trân quý của tôi ơi !!
Đoàn kết vùng lên mới kịp thời.
Cả nước đau lòng vì đổi chủ,
Toàn dân xót dạ bởi thay đời.
Quê hương băng hoại toàn bọn nó…
Đất nước suy vi rặt lũ ngươi (1)
Giải phóng nhân dân phường cướp cạn,
Oan oan tương báo, đến muôn đời.
2/4- Oan oan tương báo, đến muôn đời,
Ai bắt dân mình mặc áo tơi ??
Đại diện dân quyền mưu giật ghế,
Nhân danh giải phóng tính giành ngôi.
Biên cương bán đứng toàn anh điếc,
Lãnh hải buôn non rặt chú tồi.
Xiết chặt vòng tay hô quyết chiến,
Diệt quân bán nước, lũ bầy tôi…
3/4- Diệt quân bán nước, lũ bầy tôi,
Xảo quyệt, điêu ngoa, hiếp đáp người.
Cưỡng đoạt biên cương, mưu chiếm đất
Xâm lăng hải đảo, tính mua trời.
Quê cha bảo vệ không hề nhác,
Đất Tổ duy trì, há chịu lơi.
Phá Tống, bình Nguyên gương chói lọi,
Không dung giặc Bắc cướp quê tôi…
4/4- Không dung giặc Bắc cướp quê tôi
Quốc Tổ Hùng Vương mãi sáng ngời.
Sông Hát, Hán quân thây vạn chốn,
Núi Nùng, Thanh tặc xác muôn nơi.
Noi gương Trưng Trắc cho vừa dịp,
Theo gót Trần Lê mới kịp thời.
Bản Dốc, Hoàng Sa đang réo gọi,
Ngày đêm thống thiết tiếng kêu trời…
11-2008 TRƯỜNG GIANG

TRÙNG DƯƠNG GỢI NHỚ


Trùng dương gợi nhớ mắt ai xanh

Trả mãi chưa xong món nợ tình!

Đàn mới so dây đã lỗi nhịp

Đêm chưa vào mộng đã tàn canh

Gió sương thấm lạnh niềm tâm sự

Sỏi đá thêm đau gót độc hành

Thao thức chỉ riêng mình với bóng

Tâm cầm buồn rượi khúc vô thanh!

Cung Diễm


BÀI HỌA VẬN 1


Vạn dặm thương ai cặp mắt xanh,

Khi nao trả hết nợ ân tình ?

Chưa tròn giấc mộng, chim về tổ,

Dang dở cung đàn, trống điểm canh.

Thoải mái ngắm nhìn tranh thủy mạc,

Bâng khuâng nghe dạo nhạc quân hành.

Dầu hao, một bóng, tình lai láng,

Vang vọng canh chầy, tiếng thất thanh.

11-12-2008 TRƯỜNG GIANG


BÀI HOA 2

huệ thu họa thuận nghịch

Biết Lòng Ai


Biết lòng ai đỏ mắt ai xanh

Mà vẫn ngày đêm thắc mắc tình

Thương mãi cây hồng hoa rã cánh

Nhớ chưa chuyện cũ giấc tàn canh

Ðinh Hùng đã tỉnh vài cơn rượu

Nguyễn Bính còn nguyên một loại Hành

Ta có muôn năm người vẫn có

Có kinh vô tự tiếng vô thanh


Có kinh vô tự tiếng vô thanh

Còn viết gì thêm mấy khúc Hành

Muốn nói sợ ai đầu vội bạc

Thắp đèn chờ thấy bạc tàn canh

Ví như đưa bạn đôi lời cũ

Còn lại cho nhau chút nghĩa tình

Tình nghĩa vốn là duyên nợ đó

Nhớ gì hơn nhớ mắt ai xanh

huệ thu 11 13 08


CŨNG KHOẺ RE


BÀI XƯỚNG


Nói chi ông cử với ông nghè

Lão Tú như mình cũng khoẻ re

Sáng sáng trà xanh dăm bảy tách

Chiều chiều vang đỏ một vài be

Ồn ào chẳng thích nơi đình đám

Ăn diện không ưa chốn hội hè

Cao thấp bày chơi cờ mấy cuộc

Tha hồ xuống ngựa với lên xe.

Tú Lắc


BÀI HỌA VẬN 1


Chiếu trên có cụ Cử, ông Nghè,

Tú Lắc như Ông thực khỏe re.

Sáng bảnh, cà phê xơi mấy cốc,

Chiều tà, rượu đế nốc hàng be.

Đôi khi thích thú chơi cờ tướng,

Lắm lúc ham vui tắm nắng hè.

Ghểnh sĩ liên hồi còn dở nước,

Thình lình địch thủ đẩy con xe…

11-12-2008 TRƯỜNG GIANG


BÀI HỌA 2

Huệ Thu họa thuận nghịch

Dẫu Cụ Nghè

Chẳng cử làm sao có thể nghè

Lăng băng như bác cứ êm re

Không ham hút xách vài bao giấy

Lại cứ rượu chè bữa mấy be

Chẳng dám hung hăng nơi chính diện

Chỉ còn ngấp nghé ở bên

Bay trò cờ quạt cho xôm chuyện

Thì nói làm gì đến ngựa xe


Thì nói làm gì đến ngựa xe

Nhìn chung thiên hạ cứ hầm hè

Giai nhân quấn quít vài ba ả

Chè rượu vơ vào cả chục be

Cử Nguồn cử Cội còn chưa đáng

Gật xong lại Lắc miệng im re !

Tôi mà điều khiển ban biên tập

Cho bác ngồi chơi dẫu cụ nghè !

hehehe !!!Huệ Thu 11 13 08


NÀO HÃY VÙNG LÊN

BÀI XƯỚNG


1/2- Vọng cố hương hề, vọng cố hương,

Bên kia bờ biển thái Bình Dương.

Nhân dân đang vướng vòng cương tỏa,

Đất nước còn trong cảnh nhiễu nhương.

Dân chủ huênh hoang, trò bánh vẽ,

Tự do bịp bợm, truyện hoang đường.

Nội công, ngoại kích ta chung sức,

Nào ! Hãy vùng lên lật bạo cường.


2/2- Bạo cường ta quyết đập cho tan,

Giành lại quê hương, dựng xóm làng.

Cho cội Nhân Quyền xanh phố xá,

Cho cành Dân Chủ đẹp thôn trang.

Cho cao giọng hát, Thu mây biếc,

Cho ngọt lời ca, Hạ nắng vàng.

Nào, hãy vùng lên chung sức lại,

Quê hương rồi sẽ rực xuân quang.

San Jose, 10--2008 TÚ LẮC


BÀI HỌA 1
NGƯỢC VẬN


1/2- Đến lúc dân ta phải quật cường,

Diệt thù chỉ có một con đường.

Duy trì chuyên chính nên tao loạn,

Dung dưỡng độc tài mới nhiễu nhương.

Chia rẽ : bần hàn toàn Bắc Việt,

Kết đoàn : trù phú khắp Đông Dương

Quê Cha đang réo hồn Dân Tộc,

Cẩm tú sơn hà sực nức hương.


2/2- Mai này đất nước sẽ vinh quang,

Hầm mỏ thiên nhiên, chất chứa vàng.

Nương rẫy nơi nơi đều quý giá,

Cửa nhà chốn chốn thảy khang trang.

Hội hè từng độ vang thôn xóm,

Đình đám hàng năm rộn xã làng.

Già trẻ kết đoàn chung sức mạnh,

Giặc thù hung hãn cũng tiêu tan.


11-11-2008 TRƯỜNG GIANG


BÀI HỌA 2 THUẬN
huệ thu họa thuận nghịch:

Lối Về 1

Từ ngày lìa bỏ chốn quê hương

Ngan ngát đôi bờ mặt đại Dương

Cộng Sản vẫn còn tham lợi nhũng

Quốc gia thì đó nhiễu và nhương

Hãy tìm cho bạn dăm câu đẹp

Mà thẹn giùm nhau một ngả đường

Nước mạnh dân giàu ai chẳng muốn

Mong sao dân tộc được hùng cường


Mong sao dân tộc được hùng cường

Dường dẫu còn xa vạn dặm đường

Ðã biết công kia sai lại sửa

Mà xem dân chúng nhiễu cùng nhương

Bao la rộng rãi trời quan tái

Bát ngát mênh mông mặt đại dương

Nghĩ tới một ngày ta trở lại

Ðường về hoa cỏ đượm mùi hương

BÀI HỌA 2

NGHỊCH2


Chiến tranh chấm dứt nước nhà tan

Xơ xác tiêu sơ khắp xóm làng

Cứ tưởng dân quyền còn lối rẽ

Nào ngờ lịch sử đã sang trang

Cuối năm thương quá bông quỳnh

lạnh đau cho đóa cúc vàng

Mấy triệu người đi giờ trở lại

Lối về chắc lẽ sẽ phong quang


Lối về chắc lẽ sẽ phong quang

Man mác mùa sương lá đỏ vàng

Chỉ thấy mịt mờ miền cố quận

Ðã nghe lạnh lẽo cả thôn trang

Thấy buồn bướm lượn trên vườn cải

Nhìn mãi diều bay trước cổng làng

Ðất Trích chúng mình vô dụng quá

Nghĩ câu yêu nước nước nhà tan

huệ thu