16.2.09


TRUYỆN CỘNG ĐỒNG.

1/2- Đã mấy tuần nay truyện cộng đồng,
Bà con nghe có não lòng không?
Anh em ngoảnh mặt toàn tìm vết,
Bè bạn xoay lưng rặt bới lông.
Tiểu tiết không dằn, hư đại sự,
Tư hiềm vội giận hại cho công.
Cùng nhau chống cộng nay sao nỡ,
Cư xư như hai gái một chồng.?? !!
2/2- Chỉnh nhau tư tưởng, lập trường thôi,
Xây dựng cho nhau thế đủ rồi.
Hai chữ tiền tài son quệt ngược,
Đôi dòng nhân nghĩa nước trôi xuôi.
Trai cò tích cũ sao không nhớ?
Bó đũa gương xưa há chẳng soi.
Kẻ trước thấy sai mà cố chấp,
Người sau lạc hướng biết đâu noi.
TỪ PHONG.

BÀI HỌA 1
1/2- Quân tử hòa nhi diệc bất đồng ? (1)
Năm người, mười ý có buồn không!!
Cùng chung một hướng sao đâm cánh,
Nào phải hai đường cứ vặt lông.
Bóp méo phá tan là vạn tội,
Vo tròn xây dựng ấy nghìn công.
Yêu nhau củ ấu nên tròn trịa, (2)
Thiên hạ khinh khi gái lộn chồng !! (3)
2/2- Giữ gìn chính khí mãi không thôi,
Nước mất, nhà tan, nhục lắm rồi.
Dại dột mới bơi dòng chảy ngược, (4)
Khôn ngoan thì lội nước trôi xuôi (5)
Ếch ngồi đáy giếng bao người ngó, (6)
Hổ chết để da lắm kẻ soi. (7)
Oan trái hay chi toan giở giói??
Trẻ già đoàn kết để người noi.

TRƯỜNG GIANG

GHI CHÚ:
(1) QUÂN TỬ HÒA NHI BẤT ĐỒNG : Người quân tử hòa mình vào tập thể để làm việc tốt, không a dua làm việc xấu.
TIỂU NHÂN ĐỒNG NHI BẤT HÒA : Kẻ tiểu nhân a dua làm việc xấu , không hòa mình vào tập thể để làm việc tốt có ích cho gia đình, xã hội.
(2) Tục ngữ : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau bồ hòn cũng méo
Hoặc là : Yêu nhau củ ấu cũng tròn,
Ghét nhau thì quả bồ hòn cũng vuông.
CỦ ẤU là loại củ mọc dưới ao hồ, có hình tam giác (ba cạnh) trông méo mó, hai đầu nhọn như hai cây gai tre.
BỒ HÒN là một loại quả tròn như hòn bi ve.
(3) Con gái mà nay lấy chồng này, mai lấy chồng khác là người đáng khinh.
(4) Bơi hoặc lội ngược dòng nước chảy xiết rất khó tới đích mà con bị nguy hiểm, có khi bị sặc nước chết giữa dòng sông.
(5) Lội xuôi dòng nước vừa không nguy hiểm, vừa mau tới đích.
(6) Ếch ngồi đáy giếng chỉ nhìn thấy bầu Trời lớn bằng cái nón.
(7) Tục ngữ : Hổ chết để da, Người ta chết để tiếng.
Con hổ chết vẫn còn để lại bộ da để may áo, làm nệm.
Con hổ như vậy thì người ta cũng nên làm việc tốt để lại tiếng tốt cho người đời sau.

BÀI HỌA 2

(Họa vận bài thứ Nhất “ Truyện Lạ Cộng Đồng” của nhà thơ Từ Phong
đăng trong Việt Báo số 11 ngày 21 - 9 – 02 tại Houston, Teaxas)

Chớ trách làm chi chuyện mấy đồng ?
Buông trôi thế sự, cũng như không ?
Háo danh , trục lợi hay tìm vết !
Trách nhiệm, vô tư chẳng vạch lông.
Trăm ý, trăm người làm sao tránh !
Một lòng, vạn kẻ chẳng nài công.
Đã cùng tranh đấu thì nên gánh
Cái cảnh ghét ghen gái một chồng !

VÂN TRANG

CHÀO MỪNG



Thi Hữu NGÔ MINH HẰNG
Nhân dịp từ New Jersey về thăm San Jose ngày 10-1-2009

Chào mừng Thi hữu NGÔ MINH,
HẰNG NGA quý nghĩa, trọng tình đến thăm.
Thời gian trải một năm xa vắng,
Chứa chan tình trĩu nặng nhớ mong.
BỐN PHƯƠNG vất vả long đong,
Nhỏ to chịu tiếng đàn ong vang đồn.
Giòng Quân Tử nhất ngôn ký xuất,
Chẳng khi nào để mất Chính Danh.
Thi Đàn chị chị, anh anh,
Sớm hôm Xướng Họa đã thành luật chung.
Chỉ ngâm vịnh anh hùng Dân Tộc,
Chỉ chống phường nô bộc gian phi.
Đinh ninh cư xử tôn ti,
Đáy lòng ghi nhớ “Hòa nhi bất đồng”.
Tình thi hữu như dòng nước ngọt,
Tưới bón vườn Văn Học trước sau.
Cương thường Đạo lý đội đầu,
Để cho hậu duệ đua nhau luyện rèn.
Nền Dân Chủ vững bền mãi mãi,
Thì nước nhà oan trái tiêu tan.
Quê hương xứ sở bình an,
Dân giàu, nước mạnh, chứa chan tình người.
Văn Thi sĩ vui cười góp sức,
Đã vun bồi cây ĐỨC trổ hoa.
Quê hương Phúc, Lộc đề đa,
Nhân quyền nở rộ chói lòa khắp nơi.
Việt Nam sẽ nghìn đời thịnh trị,
Càng phát huy Chính Khí Viêm Bang.
Từ thành thị, đến xóm làng,
Việt Nam mãi mãi ngang hàng năm Châu.
Lời quê chắp nhặt nên câu,
Chân thành tặng bạn trước sau làm quà.

San Jose,10-01-2009
T.M. Thi Văn Đoàn Bốn Phương
Thi Văn Đoàn Trưởng

TRƯỜNG GIANG



11.2.09

XIN NGHỈ HƯU


Tiết Thượng Nguyên khí trời mát mẻ,
Xin có lời rành rẽ cáo tri.
Kể từ lìa nước ra đi,
Dấn thân hoạt động thiếu gì góp công.
Việc lớn nhỏ cộng đồng sớm tối,
Chẳng kể gì mỏi gối chồn chân.
Văn chương, thi phú góp phần,
Vun bồi học thuật toàn dân tỏ tường.
Thi Văn Đoàn Bốn Phương ra mắt,
Khắp đó đây kết chặt tình thân.
Văn nhân, thi sĩ xa gần,
Cùng nhau tương kính như tân kết đoàn.
Tình giao hảo hân hoan sớm tối,
Năm năm ròng tựa Hội Hoa Đăng
Tương thân chi khác môi răng,
Ngày đêm sinh hoạt càng tăng hợp quần.
Thơ xướng họa Long Vân tốt đẹp,
Lấy khiêm nhường khuôn phép xã giao.
Khi đi đứng, lúc ra vào,
Thương yêu, đùm bọc khác nào anh em.
Tuổi chồng chất càng thêm biếng nhác,
Lúc đứng ngồi đã khác khi xưa.
Dẫu cho thiện chí có thừa,
Hàm răng khấp khểnh, muối dưa bẽ bàng.
Luôn quý lẽ “đáo giang tùy khúc”, (1)
Vẫn trọng “câu tùy tục nhập gia”.(2)
Thời gian mỗi tuổi một già,
Mắt mờ, chân chậm cũng là tự nhiên.
Noi gương bậc Thánh Hiền đạo cả,
Thuận lẽ trời, “lão giả an chi” (3).
Tuổi già ngày một yếu đi,
Việc chung không được nể vì tham gia.
Xưa nay luật “tre già măng mọc”,
Rừng Bích Đào nẩy lộc đơm hoa
Thanh niên gánh vác sơn hà,
Để cho lão trượng về nhà nghỉ ngơi.
Tám hai tuổi thảnh thơi nhàn hạ,
Vẫn nhớ câu chị ngã, em nâng.
Lời quê góp ý xin dâng,
Xây lầu Văn học cao tầng sánh mây.
Lời chân thật tỏ bày tha thiết,
Để anh em đều biết ý tôi.
Hoàn thành tác phẩm ba rồi,
Tìm người thay thế là tôi rất mừng.
Thi Đoàn vẫn tưng bừng hoạt động,
Vẫn con đường Chính Thống ta đi
Chữ rằng “NGÔN DỊCH TRƯỜNG PHI”
Nghìn sau tiếng tốt còn ghi để đời.

2- 2009
TRƯỜNG GIANG
GHI CHÚ :
(1) Thuyền đi tới đoạn sông nào, phải tùy theo khúc sông ấy thẳng hay quanh co mà lái thuyền cho khỏi đâm vào bờ. Người ta cũng vậy, phải tùy theo hoàn cảnh mà cư xử với nhau khéo léo, không để gây ra va chạm, xích mích với nhau.
(2) Vào nhà ai phải theo gia quy, khuôn phép của nhà đó mà cư xử cho đúng phép tắc của gia đình họ.
(3) Già rồi thì an phận, không đua đòi

TÂM TÌNH


CÙNG BẠN BỐN PHƯƠNG

BÀI XƯỚNG

Nâng ly thổ lộ mươi câu,
Lời vàng chúc tụng cho nhau tốt lành.
Tình thi hữu anh anh, chị chị,
Đã bao lần hiệp ý với nhau.
Thân thương trân quý từ lâu,
Nối điêu Hàn Luật tám câu họa vần.
Việc cư xử “như tân tương kính”,
Chẳng khi nào suy tính thiệt hơn.
Không kiêu ngạo, chẳng giận hờn,
Khiêm cung cư xử như đờn chùng dây.
Thơ “Liên Bạt” (1) hàng ngày học hỏi
Phú “Đôn Thư” (2) trao đổi thành câu.
Kính yêu từ trước đến sau,
Phương châm thuận thảo làm đầu xã giao.
Tình bè bạn xiết bao trang trọng,
Nghĩa anh em dày mỏng yêu thương.
Cùng nhau bồi đắp cương thường,
Để cho bền chặt mối rường Lạc Long.
Cùng đoàn kết đáy lòng tự nhủ,
Quyết xây nền tự chủ Viêm Bang.
Ông Cha chống Bắc bình Nam,
Lẽ nào con cháu lại cam thua người.
Cả dân tộc tiếng cười đã tắt,
Vì độc tài chia cắt anh em.
Mất rồi Dân chủ ngày đêm,
Không còn hạnh phúc êm đềm như xưa.
Kết đoàn già trẻ sớm trưa,
Dập tan chuyên chính, gió mưa thuận hòa.
Không còn nấu thịt nồi da,
Nước nòi Hồng Lạc âu ca nghìn đời.

9-2-2009 TRƯỜNG GIANG

(1) Làng Cụ Nghè Trần Bích San
(2) Làng cụ Nghè Dương Khuê

BÀI HỌA

(Họa ngay trong bàn tiệc Sinh Nhật của Trường Giang tổ chức tại BOTOWN RESTAURANT 409 S. 2ND ST, (408) 295.2125, ngày 8-2-2009

Gặp đây thơ lại vài câu,
Thương nhau nghĩ đến với nhau thế này.
Nghĩ đến tình bấy nay anh chị,
Nghĩ đến câu hiệp ý với nhau
Thi ca quý mến từ lâu,
Gọi là thêm một vài câu họa vần.
Vốn nhớ chữ “như tân tương kính”,
Nỡ lòng nào toan tính thiệt hơn.
Dẫu cho có chút tủi hờn,
Lẽ nào như những cung đờn chùng dây.
Nghĩ lắm lúc ngày ngày học hỏi,
Lại đôi khi trao đổi ba câu.
Quý nhau cả trước lẫn sau,
Cúi dầu không thẹn, ngẩng đầu chẳng cao.
Nghĩ bè bạn xiết bao trân trọng,
Nghĩ tình đời chẳng xứng yêu thương
Gặp nhau vốn đã vô thường,
Lại trong thanh khí mối rường Lạc Long.
Giữ thật kín đáy lòng tự nhủ,
Lũ chúng mình rằng chủ Viêm Bang.
Đã từng chinh Bắc, bình Nam,
Lẽ đâu con cháu đành cam thua người.
Dù độc tài nụ cười chẳng tắt,
Lẽ nào đâu chia cắt anh em.
Đã là Dân chủ còn thêm,
Càng thêm vui vẻ, êm đềm tình xưa.
Kết đoàn từ sớm đến trưa,
Lấy câu thuận thảo nắmg mưa thuận hòa.
Chúng mình cùng một màu da,
Người ca Hồng Lạc vốn là say xưa.


9-2-2009 HÀ THƯỢNG NHAN

6.2.09

HƯỚNG VỀ QUÊ CŨ


Ngơ ngẩn triền miên, dạ rối bời,
Hướng về quê cũ lệ tuôn rơi.
Giang sơn nghiêng ngửa, hờn thay chủ,
Xã tắc khuynh nguy, hận đổi đời.
Văn Hiến bốn nghìn Đoàn bán đứng,
Tài nguyên muôn vạn Đảng buôn chơi.
Toàn dân đang sống trong kìm kẹp,
Thù hận, oan khiên đến ngút trời.

Ngút trời thống khổ ở quê ta,
Tang tóc trùm lên khắp mọi nhà.
Bán máu, chúng đem con bỏ chợ,
Buôn xương, họ nấu thịt nồi da.
Cháo khoai, lỏng chỏng vài thìa mắm,
Cơm bắp, tênh hênh mấy quả cà.
Hạnh Phúc,Tự Do đều bánh vẽ,
Khi nào đất nước mới hoan ca???
TRƯỜNG GIANG