16.1.08

TỘI NGÚT TRỜI

Công chỉ một thôi, tội cả ngàn
Hùa nhau đục khoét, phá giang san
Thanh trừng đồng chí nhằm tranh ghế
Triệt hạ đàn em để giật bàn
Đảng bán tài nguyên, buồn nẫu ruột
Đoàn buôn hầm mỏ, uất bầm gan
Toàn dân gom hận trong thiên hạ
Thiêu rụi không dung lũ bạo tàn

Bạo tàn phá nước nát như tương
Tội ác gây ra khắp nẻo đường
Dùng kẻ gian tham buôn xứ sở
Giết người trung hậu dựng quê hương
Kết bè đạo tặc, công không có,
Hiệp đảng gian nhân, tội khó lường
Quốc phá, gia vong vì giặc Cộng
Tròi không tha thứ, đất không thương
Trường Giang

TRẦN BÌNH TRỌNG
Muốn thân làm chủ cõi Nam Bang,
Đất Bắc ngôi Vua quyết chẳng màng.
Mắng giặc, tôn vinh người khảng khái,
Chửi thù, miệt thị giống sài lang.
Công danh coi rẻ quăng bờ suối,
Quyền lợi xem khinh ném vệ đàng.
Hào kiệt, anh hùng gương chói lọi,
Hậu sinh rèn luyện chữ trung cang.

Rèn luyện trung cang giữ nước nhà,
Đừng làm tủi nhục đến Ông Cha.
Không quên Dân tộc vì vàng bạc,
Chẳng phản quê hương bởi ngọc ngà.
Yêu nước chớ đem con bỏ chợ,
Thương dân đừng nấu thịt nồi da.
Sáng ngời khí tiết Trần Bình Trọng,
Há chịu ô danh trước quỷ tà.
Trường Giang