18.12.07

ĐIÊU NGOA.

(Gửi người nói sai sự thật)

Xưa nay ngậm máu phun người,
Miệng ta dơ trước, kẻ cười mình sau.
Trách những gã to đầu mà dại,
Vì cái mồm mang hại vào thân.
Sao không uốn lưỡi bảy lần,
Lỡ lời khó gượng, phải cần đắn đo.
Chuyên bịa đặt, giở trò bôi bẩn,
Quả là phường thiển cận, trẻ con.
Lẽ thường quá giận mất khôn,
Dùng lời dơ dáy, buồn nôn chửi người..
Toàn những truyện mười mươi bịa đặt,
Buộc tội người khe khắt bâng quơ.
Tội mình như nước vỡ bờ,
Mà sau gáy lại không sờ thử coi!!
Người chống Cộng suốt đời gian khổ,
Vì đồng bào mấy độ cực thân.
Đấu tranh đòi lại quyền dân,
Phải đâu sỏ, nọng giành phần hơn thua.
Ba vạn bạc đã mua danh dự,
Chẳng giữ gìn lại tự bán rao.
Không tranh đấu với đồng bào,
Lại còn đánh phá tào lao nực cười.
Đen đầu thế cũng người ăn học,
Lại đặt điều bới móc lăng nhăng.
Ông không thích, muốn gọi thằng,
Chỉ vì tráo trở, nhập nhằng chuột, dơi.
Đã quên buổi trùng khơi vượt sóng,
Chỉ vì không thể sống cùm gông.
Chẳng còn nghĩ đến non sông,
Đồng bao quằn quại trong vòng lao nô.
Đã sấp mặt tôn Hồ quốc tặc
Lại gục đầu thờ giặc Cộng nô
Bạn đánh phá, địch hoan hô,
Đâm thuê chửi mướn, ma cô một phường.
Khi đã bị đồng hương vạch mặt,
Thì cả đàn chuột nhắt rúc hang.
Khôn thì đừng phá xóm làng,
Kẻo rồi ma dại, thân tàn có khi ...
Vắt tay lên trán mà suy !!! 39



TRƯỜNG GIANG